Thế nào Lỗ Tấn đã trở nên một nhà văn
Gửi bởi: Nguyễn Thị Vân 21 tháng 11 2019 lúc 20:55:52 | Được cập nhật: 8 tháng 5 lúc 22:08:39 Kiểu file: DOCX | Lượt xem: 419 | Lượt Download: 0 | File size: 0.020141 Mb
Nội dung tài liệu
Tải xuống
Link tài liệu:
Các tài liệu liên quan
- Những bài văn đoạt giải Nhất HSG Quốc gia và điểm 10 thi Đại học
- 185 nhận định về văn học
- Tài liệu ôn tập HKII năm học 2020-2021 môn Ngữ Văn 12 chương trình cũ, trường THPT Xuân Đỉnh - Hà Nội
- Nghị luận xã hội 200 chữ bàn về lòng khoan dung
- Ôn tập kĩ năng làm bài Ngữ Văn 12
- Đề cương ôn tập nghỉ dịch covid năm học 2019-2020 môn Ngữ Văn 12, trường THPT Dương Xá - Hà Nội
- Đề cương ôn thi giữa kì HKI Ngữ Văn 12, trường THPT Xuân Đỉnh - Hà Nội năm học 2020-2021
- Đề cương ôn thi HKI Ngữ Văn 12, trường THPT Xuân Đỉnh - Hà Nội năm học 2020-2021
- Khối 12 - Đề cương kiểm tra giữa kì môn Ngữ Văn HKII, trường THPT Chuyên Bảo Lộc, năm học 2020-2021
- ĐỀ CƯƠNG ÔN TẬP KTGK II NGỮ VĂN 12, TRƯỜNG THPT BẢO LỘC, NĂM HỌC 2020-2021.
Có thể bạn quan tâm
Thông tin tài liệu
Thế nào Lỗ Tấn đã trở nên một nhà văn
Lỗ Tấn ở Nhật Bản học thuốc, theo lời ông, một là vì thấy nói cu ộc duy tân
Nhật Bản bắt đầu từ theo y học Thái Tây; một nữa là vì khi phụ thân ông lâm
bệnh đến ba năm, thầy thuốc chữA Q.uấy chữA Q.uá, dùng những phương
thang rất kỳ quái, rốt cuộc hết tiền mà người không sống được, ông l ấy làm
phẫn uất nên cố học thuốc để về sau cứu người. Nhưng h ọc ở tr ường Tiên Đài
được hai năm, nhân một hôm xem chiếu bóng trong lớp học, chiếu phim chiến
tranh Nhật Nga, thấy có một người Trung Quốc làm trinh thám cho quân Nga b ị
người Nhật bắt chém, thế mà một số người Trung Quốc khác lạnh lùng đứng
xem, không có một dáng tứ giận hay xấu hổ, ông bèn quyết định bỏ học thuốc
mà quay sang làm văn nghệ. Vì nghĩ rằng học thuốc rồi chữa cho những người
mà tinh thần đã tê điếng chai đỉa ấy khiến thân thể của h ọ đ ược c ường tráng thì
cũng chỉ để làm nô lệ mà thôi, không bằng chữa tinh th ần cho h ọ đ ược lành
mạnh là cần kíp hơn. Mà muốn chữa tinh thần thì ngoài văn nghệ ra không có
thuốc gì.
Lỗ Tấn từ hồi nhỏ đã có một cái vốn chắc chắn về cựu học; lúc ở Nam Kinh lại
được học một mớ sách văn học khoa học của phương Tây dịch ra chữ Hán; sang
Nhật Bản, nhờ học thông tiếng Nhật, tiếng Đức mà đọc được bản d ịch các sách
của những nhà thơ yêu nước và cách mạng trên thế giới như Bayơn, Sinle,
Hangry Hen, Puskin, Lecmongtov, Petophi mà về sau trong văn ch ương ông
thường nhắc đến luôn. Một sinh viên y khoa mà thình lình b ỏ tr ường đi làm văn
nghệ là nhờ có sự dự bị đó.
Định thực hành công tác văn nghệ nhằm mục đích "chữa tinh thần", sau khi bỏ
trường, Lỗ Tấn trù tính cùng mấy người bạn toan ra một cái tạp chí tên là Tân
sinh, nhưng chưa ra đã thất bại. Lại cùng em ruột là Chu Tác Nhân d ịch ti ểu
thuyết nước ngoài, in thành hai tập, gọi là Vực ngoại tiểu thuyết t ập, thì bán
không chạy. Sở dĩ không chạy, một là vì viết bằng văn ngôn, kén người xem;
một là vì dịch toàn những tiểu thuyết của dân tộc bị áp bách ở Bắc Âu, không
hợp với sở thích của độc giả trong thời ấy. Ông còn viết nhi ều bài b ằng văn
ngôn đăng ở mấy tạp chí Trung Quốc ra tại Nhật Bản, như những bài Sức mạnh
của dòng thơ Mo-rô(1), Hồn của người Sparle, đều là m ột đem cái tinh th ần
quật cường của người phương Tây sún cho người Trung Quốc đang chịu lỳ
dưới ách đế quốc và phong kiến, nhưng hình như không có hiệu quả gì cả.
Những việc làm như thế, Lỗ Tấn tự cho là thất bại, nhưng không h ề vì đó n ản
chí.
ở Bắc Kinh mấy năm, chính mắt thấy những sự Viên Thế Khải x ưng đ ế,
Trương Huân phục tích, Tào Côn hối tuyển, nhất là bọn đế quốc câu k ết v ới
quân phiệt gây nội chiến, làm cho Lỗ Tấn thấy Cách mạng Tân Hợi là th ất b ại
vì không triệt để, dường như thất vọng và đâm ra có thái độ chìm l ặng. T ức nh ư
một hôm, người bạn của ông Tiền Huyền đồng đến chơi, thấy những bài bia
xưa do chính tay ông sao chép đóng thành một tập, hỏi:
- Anh chép cái này làm gì?
- Chẳng làm gì hết. - Lỗ Tấn đáp.
- Vậy thì anh chép nó có ý chi?
- Chẳng có ý chi hết.
Trước cái thái độ đó, người bạn của ông biện thuyết một hồi rồi khuyên ông
viết bài đăng tạp chí Tân thanh niên là tạp chí tiến bộ lúc bấy giờ. Lỗ Tấn bèn
viết cái truyện ngắn Nhật ký người điên tức là cái truyện ngắn đ ầu tay c ủa ông.
Việc đó ở tháng tư năm 1918, trước cuộc vận động "Ngũ tứ" m ột năm đúng. T ừ
đó tiếp tục viết tiểu thuyết và tạp văn, Lỗ Tấn trở nên một nhà văn chính thức.
Nhưng có thể nói Lỗ Tấn thành ra một nhà văn cách mạng chân chính, một
chiến sĩ dùng ngòi bút đấu tranh cho chính nghĩa, phục vụ cho nhân dân thì t ừ
năm 1928 về sau. Năm 1928, trong tạp chí Bôn lưu, L ỗ T ấn b ắt đ ầu nghiên c ứu
khoa học xã hội của chủ nghĩa Mác - Lênin, phiên dịch lý luận văn nghệ của chủ
nghĩa Mác - Lênin, đồng thời cũng tiếp xúc đảng viên Đảng cộng s ản và tham
gia những cuộc vận động quần chúng của Đảng cộng sản phát khởi. Tư tưởng
Lỗ Tấn từ đây có một điểm biến cải rất quan trọng: Trước kia viết văn nhằm
cái hướng "chữa tinh thần" tức là cải tạo quốc dân tính, thì bây gi ờ thấy làm
như thế là làm đảo ngược mà đổi nhằm cái hướng giải phóng đại chúng công
nông. Nói là đảo ngược vì theo lẽ, phải giải phóng đại chúng tr ước, rồi quốc
dân tính tự nhiên được cải tạo sau, nếu quốc dân còn ở dưới quyền thống tr ị
phản động thì quốc dân tính không làm thế nào cải t ạo đ ược. Đi ều đó c ắt nghĩa
tại làm sao trong mười năm ở Thượng Hải, Lỗ Tấn không viết ti ểu thuy ết n ữa
mà chỉ viết tạp văn. Những tạp văn đến chín tập ấy, nói tóm là m ột m ớ dao găm
đâm thẳng vào mặt chính trị của phe phản động Tưởng Giới Thạch đ ể giúp cho
công cuộc giải phóng.
Không ai có thể cãi chối mà nói rằng Lỗ Tấn trở nên một nhà văn chân chính,
một chiến sĩ cách mạng chân chính, chẳng những có ảnh hưởng ở Trung Quốc
mà có ảnh hưởng đến thế giới là không nhờ chủ nghĩa Mác - Lênin hướng d ẫn
cho, và không nhờ Đảng cộng sản Trung Quốc dắt đưa và khuyến khích cho.
Có một điều chúng ta nên chú ý là: Lỗ Tấn thấm nhuần tư tưởng Mác - Lênin
như vậy, thông hiểu lý luận văn nghệ Mác - Lênin như vậy, mà trong văn
chương của ông hầu như không có dùng những danh từ mác-xít như là biện
chứng pháp duy vật, lịch sử duy vật. Một lần có người viết thư hỏi ông v ề
những cái đó, ông có trả lời với một cách dè dặt, nhưng tr ước tiên ông nói r ằng
đối với những cái đó ông là "môn ngoại hán". Đọc sách của ông, tôi nhớ đến con
tằm: con tằm ăn dâu rồi nhả ra tơ, nếu nhả ra dâu thì không còn phải là con tằm.