Cộng đồng chia sẻ tri thức Lib24.vn

ĐIỀU BẠN CHƯA BIẾT VỀ NHÀ VĂN MA VĂN KHÁNG

Gửi bởi: Nguyễn Thị Vân 7 tháng 9 2019 lúc 11:35:37 | Được cập nhật: 18 tháng 4 lúc 8:11:06 Kiểu file: DOCX | Lượt xem: 386 | Lượt Download: 0 | File size: 0.015183 Mb

Nội dung tài liệu

Tải xuống
Link tài liệu:
Tải xuống

Các tài liệu liên quan


Có thể bạn quan tâm


Thông tin tài liệu

ĐIỀU BẠN CHƯA BIẾT VỀ NHÀ VĂN MA VĂN KHÁNG Ma Văn Kháng tên khai sinh là Đinh Trọng Đoàn, sinh năm 1936, quê g ốc ở ph ường Kim Liên, quận Đống Đa, Hà Nội. Năm mười bốn tuổi, Ma Văn Kháng tham gia tổ chức thiếu sinh quân rồi được cử đi h ọc ở khu học xá Việt Nam tại Trung Quốc. Năm 1960, ông học Khoa Văn, Tr ường Đ ại h ọc S ư phạm Hà Nội. Tốt nghiệp Đại học, ông lên dạy học ở tỉnh Lào Cai và bắt đầu viết văn. Ma Văn Kháng thuộc thế hệ những người cầm bút trưởng thành trong công cuộc kháng chi ến chống Mĩ cứu nước. Cuộc đời và sự nghiệp sáng tác của ông đã có những đóng góp cho s ự vận động của văn học nghệ thuật. Ông được tặng Giải thưởng Nhà nước về văn h ọc ngh ệ thuật năm 2001. 𝐕�̆� �𝐠𝐡𝐢�̣̣� Ma Văn Kháng là nhà văn có bút lực dồi dào. Ông sáng tác rất nhi ều ti ểu thuy ết và truy ện ngắn. Tiêu biểu là những tác phẩm sau: Đồng bạc trắng hoa xoè (tiểu thuyết, 1979), Vùng biên ải (tiểu thuyết, 1983), Mùa lá r ụng trong vườn (tiểu thuyết 1985), Ngày đẹp trời (tập truyện ngắn 1986), Đám cưới không có giấy giá thú (tiểu thuyết 1989), Trăng soi sân nhỏ (tập truyện ngắn, 1994), Một chiều dông gió (tập truyện ngấn, 1998)... 𝐏𝐡𝐨�𝐠 𝐜�́𝐜𝐡 Ma Văn Kháng là nhà văn có khả năng xử lí nhiều mảng đề tài khác nhau. Văn phong ông nh ẹ nhàng, chú trọng cốt truyện và các tình huống li kì hấp dẫn. Ông từng phát biểu về phong cách của mình: “Nhiều người vẫn bảo rằng sở trường của tôi là truyện ngắn, về miền núi, truyện ngắn của tôi có yếu tố lạ. Về mảng đời s ống đô th ị, t ừ những năm 80 trở lại đây, truyện của tôi đậm đà chất liệu đời thường. Tôi khai thác đ ược hai mảng đề tài này. Về nghệ thuật, truyện ngắn của tôi ít nhiều thành công trong việc vận d ụng thể loại. Tôi nghĩ mình có duyên với truyện ngắn. Tôi cũng yêu ti ểu thuy ết c ủa mình, không phải là “văn mình” đâu. Nếu viết truyện ngắn là bắn vài con chim thì viết tiểu thuyết là một cuộc đi săn hổ dữ. Nó cần một vốn sống tổng hợp lớn, một tư t ưởng đặc s ắc, m ột s ức vi ết bền và một kho chữ nghĩa phong phú”. - Theo Vndoc