Ngôi kể và lời kể trong văn tự sự
Gửi bởi: Nguyễn Trần Thành Đạt 20 tháng 1 2021 lúc 13:34:58 | Được cập nhật: 1 giờ trước (22:54:47) Kiểu file: PPT | Lượt xem: 440 | Lượt Download: 0 | File size: 0.782336 Mb
Nội dung tài liệu
Tải xuống
Link tài liệu:
Các tài liệu liên quan
- Bài tập Ngữ Văn 6
- Đề cương ôn tập học kì 1 Văn 6
- Đề cương ôn thi học kì 2 Văn 6
- Đề kiểm tra chất lượng giữa kì 1 Văn 6 huyện Tân Yên năm 2014-2015
- Tài liệu ôn thi HSG môn Ngữ văn lớp 6
- Đề thi học kì 1 sinh học lớp 10
- Đề thi học kì 1 ngữ văn 6
- Kể về một kỉ niệm đáng nhớ (được khen, bị chê, gặp may, gặp rủi, bị hiểu lầm)
- Truyện Ếch ngồi đáy giếng giúp em nhận ra bài học gì cho bản thân? Suy nghĩ của em về thói chủ quan
- Tả lại cảnh buổi sáng mùa xuân trên quê hương
Có thể bạn quan tâm
Thông tin tài liệu
KiÓm tra bµi cò
Em h·y giíi thiÖu vÒ b¶n th©n.
TiÕt 32
NGÔI KỂ TRONG VĂN TỰ SỰ
Đoạn 1:
Vua và đình thần chịu thằng bé là thông minh lỗi lạc. Nhưng vua vẫn còn
muốn thử một lần nữa. Qua hôm sau, khi hai cha con đang ăn cơm ở công
quán, bỗng có sứ nhà vua mang tới một con chim sẻ, với lệnh bắt họ phải dọn
thành ba cỗ thức ăn. Em bé nhờ cha lấy cho một cái kim may rồi đưa cho sứ
giả, bảo:
- Ông cầm lấy cái này về tâu đức vua xin rèn cho tôi thành một con dao
để xẻ thịt chim.
Vua nghe nói, từ đó mới phục hẳn.
(Trích Em bé thông minh)
Đoạn 2:
Bởi tôi ăn uống điều độ và làm việc có chừng mực nên tôi chóng lớn lắm.
Chẳng bao lâu, tôi đã trở thành một chàng dế thanh niên cường tráng. Đôi
càng tôi mẫm bóng. Những cái vuốt ở chân, ở khoeo cứ cứng dần và nhọn
hoắt. Thỉnh thoảng muốn thử sự lợi hại của những chiếc vuốt, tôi co cẳng
lên, đạp phành phạch vào các ngọn cỏ. Những ngọn cỏ gãy rạp, y như có
nhát dao vừa lia qua. Đôi cánh tôi, trước kia ngắn hủn hoẳn, bây giờ thành
cái áo dài kín xuống tận chấm đuôi. Mỗi khi tôi vũ lên, đã nghe tiếng phành
phạch giòn giã.
(Tô Hoài - Dế Mèn phiêu lưu ký)
…Mặt trời lại rọi lên ngày thứ sáu của tôi trên đảo Thanh Luân
một
cách thật quá là đầy đủ. Tôi dậy từ canh tư. Còn tối đất, cố đi mãi trên
đá đầu sư, ra thấu đầu mũi đảo. Và ngồi đó rình mặt trời lên. Điều tôi
dự đoán, thật là không sai. Sau trận bão, chân trời, ngấn bể sạch như
tấm kính lau hết mây hết bụi…
(Trích “Cô Tô” – Nguyễn Tuân)
Đoạn 2:
Bởi tôi ăn uống điều độ và làm việc có chừng mực nên tôi chóng lớn
lắm. Chẳng bao lâu, tôi đã trở thành một chàng dế thanh niên cường tráng.
Đôi càng tôi mẫm bóng. Những cái vuốt ở chân, ở khoeo cứ cứng dần và
nhọn hoắt. Thỉnh thoảng muốn thử sự lợi hại của những chiếc vuốt, tôi co
cẳng lên, đạp phành phạch vào các ngọn cỏ. Những ngọn cỏ gãy rạp, y như
có nhát dao vừa lia qua. Đôi cánh tôi, trước kia ngắn hủn hoẳn, bây giờ
thành cái áo dài kín xuống tận chấm đuôi. Mỗi khi tôi vũ lên, đã nghe tiếng
phành phạch giòn giã.
(Tô Hoài - Dế Mèn phiêu lưu ký)
Đoạn 2:
Bởi DÕ MÌn ăn uống điều độ và làm
việc có chừng mực nên DÕ MÌn chóng
lớn lắm. Chẳng bao lâu, DÕ MÌn đã trở
thành một chàng dế thanh niên cường
tráng. Đôi càng DÕ MÌn mẫm bóng.
Những cái vuốt ở chân, ở khoeo cứ
cứng dần và nhọn hoắt. Thỉnh thoảng
muốn thử sự lợi hại của những chiếc
vuốt, MÌn co cẳng lên, đạp phành
phạch vào các ngọn cỏ. Những ngọn
cỏ gãy rạp, y như có nhát dao vừa lia
qua. Đôi cánh DÕ MÌn , trước kia ngắn
hủn hoẳn, bây giờ thành cái áo dài kín
xuống tận chấm đuôi. Mỗi khi DÕ MÌn
vũ lên, đã nghe tiếng phành phạch
giòn giã.
(Tô Hoài - Dế Mèn phiêu lưu ký)
Có thể đổi ngôi kể thứ nhất thành ngôi kể
thứ ba nhưng khó có thể đổi ngôi kể thứ ba sang
ngôi kể thứ nhất. Vì nếu đổi thì phải cấu tạo lại
hầu như cả đoạn văn, phá vỡ cách kể ban đầu và
nội dung chuyện cũng phải thêm bớt mới phù hợp
với cách kể mới.
1. Bài tập 1: Thay đổi ngôi kể trong đoạn văn sau thành ngôi kể thứ ba và
nhận xét ngôi kể đem lại điều gì mới cho đoạn văn:
“Ngày nào cũng vậy, suốt buổi tôi chui vào trong cùng hang, hì
hục đào đất để khoét một cái ổ lớn làm thành một cái giường ngủ
sang trọng. Rồi cũng lo xa như các cụ già trong họ hàng dế, tôi đào
hang sâu sang hai ngả làm những con đường tắt, những cửa sau,
những ngách thượng, phòng khi gặp việc nguy hiểm, có thể thoát
thân ra lối khác được.”
(Tô Hoài - Dế Mèn phiêu lưu ký)
Ngày nào cũng vậy, suốt buổi Dế Mèn chui vào trong cùng
hang, hì hục đào đất để khoét một cái ổ lớn làm thành một
cái giường ngủ sang trọng. Rồi cũng lo xa như các cụ già
trong họ hàng dế, Dế Mèn đào hang sâu sang hai ngả làm
những con đường tắt, những cửa sau, những ngách
thượng, phòng khi gặp việc nguy hiểm, có thể thoát thân ra
lối khác được
Thay “tôi” “Dế Mèn” Có sắc thái khách quan, như là đã
xảy ra.
Thảo luận nhóm:
Nhóm 1+2 : Truyện cây bút thần kể theo ngôi nào ?
vì sao như vậy?
Nhóm 3+4: Vì sao trong các truyện cổ tích, truyền
thuyết người ta hay kể chuyện theo ngôi thứ ba mà
không kể theo ngôi thứ nhất?
Ngôi kể
Thứ nhất
Người
kể hiện
diện
Xưng
Tôi
Kể
trực
tiếp
…
Thứ ba
Mang
tính
chủ
quan
Người
kể giấu
mình
Không
biết ai
kể
Kể
linh
hoạt
tự do
Mang
tính
khách
quan
HƯỚNG DẪN TỰ HỌC
- Học bài. Làm bài tập còn lại
- KÓ l¹i truyÖn C©y bót thÇn b»ng ng«i kÓ
thø nhÊt
- ChuÈn bÞ bµi : ¤ng l·o ®¸nh c¸ vµ con c¸
vµng
+ So¹n bµi
+ TËp kÓ tãm t¾t truyÖn