Cộng đồng chia sẻ tri thức Lib24.vn

Nghị luận xã hội về thói vô trách nhiệm

Gửi bởi: Phạm Thọ Thái Dương 17 tháng 6 2020 lúc 11:24:49 | Được cập nhật: hôm qua lúc 20:38:46 Kiểu file: DOC | Lượt xem: 516 | Lượt Download: 0 | File size: 0.091136 Mb

Nội dung tài liệu

Tải xuống
Link tài liệu:
Tải xuống

Các tài liệu liên quan


Có thể bạn quan tâm


Thông tin tài liệu

Nghị luận xã hội về thói vô trách nhiệm
Bài văn mẫu 1
Cuộc sống càng phát triển càng khiến con người ta trở nên thờ ơ với những gì vốn dĩ
là quen thuộc, gần gũi, trước hết là bản thân mình sau đó là gia đình, xã hội, đó là biểu
hiện của lối sống “vô trách nhiệm” rất đáng phê bình và lên án.
Trái lại với những người sống có tinh thần trách nhiệm, họ luôn cố gắng hoàn thành
tốt nhiệm vụ chính là học tập. Ở gia đình, họ luôn làm tròn bổn phận của một người con
có hiếu với ông bà, cha mẹ. Ngoài xã hội họ là người công dân tốt, có ý thức bảo vệ môi
trường , giúp đỡ người khác khi gặp khó khăn, hoạn nạn và lên án những hành vi tiêu cực
gây ảnh hưởng xấu. Bên cạnh đó, là những người có lối sống vô trách nhiệm.
Biểu hiện của lối sống vô trách nhiệm là việc sống buông thả với chính bản thân
mình. Học sinh, sinh viên không chịu học tập, mà mải chơi điện tử, tham gia các tệ nạn xã
hội dẫn tới việc suy thoái tư cách đạo đức và phẩm chất con người. Những trang báo
mạng điện tử thường xuyên đăng những bài báo về các sự việc con cái bỏ rơi, đánh đập
cha mẹ hoặc đuổi cha mẹ ra khỏi nhà. Đó là những người vô trách nhiệm với chính cha
mẹ – những người đã sinh ra mình. Những lối sống đó là trái với chuẩn mực đạo đức xã
hội. Trách nhiệm của cha mẹ là phải nuôi dạy con cái nên người và trách nhiệm của con
cái là phải phục dưỡng, báo hiếu công lao của cha mẹ. Nếu ai đó làm trái với quy luật này
sẽ bị xã hội lên án. Phải chăng những người đó họ mải chạy theo danh vọng, đồng tiền mà
đánh mất chính mình, đánh mất những gì thân thuộc nhất đó là gia đình, cha mẹ. Họ sống
ích kỉ và thờ ờ với mọi thứ xung quanh. Rồi họ sẽ nhận lại được gì, cũng là sự thờ ơ và
coi thường của những người thân thiết với họ và của toàn xã hội và rồi họ cũng sẽ chẳng
có gì trong tay khi họ chỉ còn một mình.
Lối sống vô trách nhiệm còn được biểu hiện rộng hơn ở việc chúng ta không biết
quan tâm đến những người xung quanh, và hủy hoại môi trường. Ra đường gặp một người
già đang qua đường, bạn không sẵn sàng giúp đỡ họ khi có thể. Gặp một người chỉ xin
bạn 5 nghìn đi xe buýt do bị mất ví, bạn không nói gì và quay mặt đi. Bạn vừa đi học, vừa
ăn kem rồi vứt vỏ ra đường. Mặc dù là người cuối cùng ra khỏi lớp nhưng bạn cũng
không tắt điện vì bạn nghĩ đó không phải là việc của bạn,..Rất nhiều những việc làm khác

nữa thể hiện lối sống vô trách nhiệm. Những người có suy nghĩ và lối sống như vậy sẽ tạo
nên văn hóa ứng xử không tốt gây ảnh hưởng đến mọi người xung quanh. Là người sống
vô trách nhiệm bạn sẽ không thể hiện được trách nhiệm của người công dân khi sống
trong xã hội và sẽ không bao giờ được nhận lại sự giúp đỡ từ người khác và bạn sẽ nhanh
chóng bị cô lập.
Mỗi người chúng ta cần có nhận thức đúng đắn về suy nghĩ và lối sống có trách
nhiệm. Bởi xã hội là một chuỗi các mối quan hệ, chúng ta không thể sống một mình mà
phải phụ thuộc vào những người khác. Để khẳng định được giá trị bản thân, trước hết bạn
phải sống có trách nhiệm với chính mình bằng cách nỗ lực cố gắng hoàn thiện mình, dám
làm, dám chịu và luôn làm điều có ích, sau đó bạn phải có trách nhiệm với gia đình, luôn
yêu thương, kính trọng ông bà, cha mẹ và làm tốt bổn phận của người con. Đối với xã hội,
bạn cần có ý thức bảo vệ môi trường, giữ gìn của công và luôn sẵn sàng giúp đỡ người
khác khi họ gặp khó khăn. Có như vậy bạn mới trở thành người công dân tốt và cuộc sống
của bạn mới có ý nghĩa.
Bài văn mẫu 2
Cuộc sống hiện đại đang kéo con người vào nhịp sống nhanh, sống vội, sống cuồng
nhiệt khiến cho khoảng cách cũng như mối quan hệ như bị kéo dãn ra. Có nhiều biểu hiện
sai trái, lệch lạc cũng xuất phát từ lối sống này. Một trong những lối sống đang lên án
chính là thói vô trách nhiệm.
Thói vô trách nhiệm được hiểu là sự hờ hững, không quan tâm, không có trách nhiệm
với việc làm của mình và của người khác. Trong cuộc sống hiện nay thói vô trách nhiệm
đang hiển hiện và ngày càng gia tăng. Bạn vô trách nhiệm với chính bản thân mình, vô
trách nhiệm với bạn bè, với gia đình và với nhiều mối quan hệ khác. Thói sống này ảnh
hưởng rất lớn đến cuộc sống của bạn và của nhiều người xung quanh.
Khi sống trong một gia đình, lúc còn bé thì ba mẹ có trách nhiệm nuôi con cái trưởng
thành. Sau này con cái khôn lớn, tự lập, tự lo cho cuộc sống của chính mình; ba mẹ đã về
già thì con cái phải có trách nhiệm phụng dưỡng ba mẹ. Đây là nền nếp văn hóa vẫn được
phát huy và gìn giữ trong mỗi gia đình.

Hơn hết việc có trách nhiệm không chỉ là với người khác, mà nó còn là phải có trách
nhiệm với chính bản thân mình. Có trách nhiệm với bản thân mình được hiểu là những
suy nghĩ và hành động của bản thân luôn ở trong chế độ có kiểm soát.
Mở rộng hơn nữa còn là có trách nhiệm với những người xung quanh mình. Đây là
điều mà hiện nay rất nhiều người đã bị guồng quay cuộc sống quá phức tạp cuốn đi mất.
Họ sống thờ ơ, dửng dưng, vô trách nhiệm không chỉ với người khác mà còn với chính
bản thân mình.
Ở lứa tuổi thanh niên, lối sống vô trách nhiệm với bản thân xuất hiện rất nhiều.
Những hành vi, hành động của tuổi trẻ không được kiểm soát sẽ dẫn đến nhiều hậu quả
sai lầm về sau. Một ví dụ điển hình cho thói vô trách nhiệm này là việc các cặp đôi yêu
nhau hiện nay không có trách nhiệm với những hành động của mình. Việc sống thử với
nhau khi yêu, rồi mang bầu, mọi chuyện được giải quyết bằng cách phá bỏ cái thai trong
bụng. Đây chính là hành động vô trách nhiệm, sai lầm lớn khiến cho cuộc đời bạn về sau
phải hối hận.
Hiện nay, rất nhiều người đang sống ích kỷ, thờ ơ, lạnh nhạt, vô trách nhiệm với
những người ở xung quanh mình. Nó đã để lại nhiều hậu quả mà chính bản thận họ sau
này mới nhận ra. Trong những năm gần đây, cư dân mạng đang nhức nhối tình hình bố
mẹ bỏ con cái ở cổng chùa, ở rừng; con cái đuổi bố mẹ ra khỏi nhà, không cho ăn, phải đi
lang thang. Thực tế đau lòng này khiến cho chúng ta mất niềm tin vào con người. Chúng
ta sống với nhau cần phải có trách nhiệm với nhau nhưng họ lại vô trách nhiệm như thế
thì khác nào đang tự đẩy cuộc sống của mình vào sai lầm.
Hậu quả của lối sống vô trách nhiệm rất rặng nè. Có rất nhiều cần chúng ta giúp đỡ ở
ngoài kia nhưng chúng ta lại làm ngơ, ngó lơ, cứ lạnh lùng bước qua. Có thể hôm nay
chúng ta đi qua một khu chợ sầm uất và bắt gặp cảnh tượng hai bà cháu đang ngửa chiếc
nón rách để xin tiền về qua. Và chúng ta đã bước qua, chỉ ngoái nhìn và không làm gì.
Đây chẳng phải là vô trách nhiệm, thờ ơ trước khó khăn của người khác hay sao.
Khi cuộc sống quá nhanh, con người cạnh tranh khốc liệt với nhau, tranh giành địa vị,
chức quyền và chúng ta đã quên mất trách nhiệm với bản thân và với những người xung
quanh. Khi sống có trách nhiệm, chúng ta sẽ được nhiều người yêu mến và kính trọng.

Mỗi người chúng ta là một cá thể đặc biệt tạo nên xã hội. Chúng ta cần phải sống có
trách nhiệm để có thể xây dựng một xã hội phát triển lành mạnh hơn. Đây là điều cần thiết
mà mỗi người cần phải rèn luyện.
Bài văn mẫu 3
Hằng ngày đi trên các ngả đường người ta gặp nhiều bích chương ngợi ca, bích
chương cảnh báo, hình ảnh cảnh báo ở nhiều phương diện nhưng quả thật ít thấy bích
chương hình ảnh nào cảnh báo thói vô trách nhiệm của những cá nhân, hoặc một tập thể
nào đó trong khi nó “Như một thứ a-xít vô hình, thói vô trách nhiệm ở mỗi cá nhân có thể
ăn mòn cả một xã hội”.
Ý kiến này đề cập đến mối nguy hại ngấm ngầm rất cần cảnh giác của thói vô trách
nhiệm; nó xuất phát từ mỗi cá nhân nhưng lại gây hậu quả to lớn đối với toàn xã hội. về
thực chất, ý kiến này là sự cảnh báo về một vấn nạn đạo đức mang tính thời sự; thói vô
trách nhiệm và hậu quả khôn lường của nó.
Tinh thần trách nhiệm là ý thức nỗ lực nhằm hoàn thành tốt những phận sự của mình.
Nó được biểu hiện cụ thể, sống động trong ba mối quan hệ cơ bản: giữa cá nhân với gia
đình, cá nhân với toàn xã hội và cá nhân với bản thân mình. Tinh thần trách nhiệm là một
phẩm chất cao đẹp, một thước đo giá trị con người, là cơ sở để xây dựng hạnh phúc của
mỗi gia đình; đồng thời tinh thần trách nhiệm cũng góp phần quan trọng tạo nên quan hệ
xã hội tốt đẹp. thúc đẩy sự phát triển của xã hội. Hình ảnh cô cảnh sát giao thông đưa
người già qua đường giữa làn xe tấp nập ở cung đường Nam Kỳ Khởi nghĩa - Võ Thị Sáu
ở Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh mà các cơ quan thông tấn báo chí gần đây đưa tin là
những hình ảnh thật đẹp về tinh thần trách nhiệm. Rõ ràng đó là những hình ảnh đẹp, nó
toát ra từ nhân phẩm của cá nhân được rèn luyện nghiêm túc. Dù phải sống cùng với căn
bệnh ung thư xương đang di căn từng ngày vào cơ thế nhưng Sinh viên Nguyễn Thị Ngọc
Hân vẫn sống đẹp dù trong tuyệt vọng. Với cánh tay phải, Hân vẫn miệt mài hàng giờ bên
tờ báo tường của lớp, nắn nót từng nét chữ tươi rói màu mực cho ngày lễ 20-11 của lớp
trọn vẹn. Những đêm khuya, bà Trần Thị Tư - mẹ Hân - canh cánh trong lòng khi con gái
vẫn ngồi bên bàn viết miệt mài với những bài văn, con toán của năm cuối cấp. Hân ngồi
lặng lẽ trên phản, trở mình với từng trang giấy được lật, bài học không bỏ phí một ngày.

Đó chính là một biểu tượng về tinh thần trách nhiệm với chính bản thân mình, không gục
ngã trước nghịch cảnh dù đời sống của Ngọc Hân chẳng còn bao lâu nữa. Hình như em đã
đang ở cuối con đường.
Bên cạnh những nhân phẩm cao đẹp về trách nhiệm sống thì vẫn còn đâu đó thói vô
trách nhiệm làm bức xúc dư luận xã hội.
Thói vô trách nhiệm là biểu hiện của lối sống phi đạo đức, thể hiện ở ý thức và hành
động không làm tròn phận sự của mình đối với xã hội, gia đình và bản thân, gây nên
những hậu quả tiêu cực. Hiện nay, do nhiều nguyên nhân khác nhau, lối sống ấy đang khá
phổ biến, trở thành một vấn nạn trong xã hội. Những cán bộ có tài và có chức vụ cao ở
huyện Hóc Môn và Gò Vấp đã và đang ra vòng móng ngựa thời gian vừa qua. Những khi
còn tại vị chắc họ đã từng giáo huân nhiều vấn đề đạo đức, trách nhiệm cho cán bộ cấp
dưới, cho dân chúng địa phương nhưng rồi cuối cùng họ trở thành tội phạm tham ô. Thói
vô trách nhiệm và đạo đức giả ấy làm băng hoại đạo đức con người, gây tổn hại hạnh
phúc gia đình, gây tổn thất cho cộng đồng, kìm hãm sự phát triển và tiến bộ của xã hội.
Chúng ta có cuộc sống thanh bình hơn 30 nã.m qua là phải đổi biết bao máu xương
của cha, ông, của các anh hùng đã ngã xuống cho Tổ quốc này. Chúng ta cần phải “sống
sao cho khỏi phải xót xa ân hận” để xứng đáng với những hi sinh của thế hệ đi trước và sự
kỳ vọng tha thiết của những người ngã xuống cho quê hương. Trách nhiệm sống của mỗi
chúng ta là luôn rèn luyện nhân phẩm, năng lực tri thức để làm cho xã hội ngày càng phồn
vinh, trong đó cần tuyên chiến một cách dũng cảm nhất với thói vô trách nhiệm và lối
sống đạo đức giả.
Bài văn mẫu 4
Xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua
Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già
Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất
……..
Còn trời đất nhưng chẳng còn tôi mãi
Nên bâng khuâng tôi tiếc cả đất trời…”

Không hiểu sao mỗi lần đọc những câu thơ này của Xuân Diệu tôi lại thấy day dứt
khôn nguôi. Thời gian không ngừng chảy trôi con người ta xuất hiện một lần trong đời rồi
lại ra đi mãi mãi vào cõi vĩnh hằng. Trong cái ngắn ngủi của tuổi xuân cái hữu hạn mỏng
manh của đời người, đã bao giờ bạn tự hỏi. Ta sống hay đang tồn tại? Ta sống có trách
nhiệm hay vô trách nhiệm với cuộc đời này? Và khi trả lời được câu hỏi đó thì cũng có
nghĩa là bạn đã chọn được cho mình một cuộc sống đẹp, có ý nghĩa.
Chúng ta đều biết tinh thần trách nhiệm và thói vô trách nhiệm thuộc phạm trù đạo
đức, chúng đối lập nhau, thể hiện cách sống, lối sống của mỗi người trong mối quan hệ
với cộng đồng. Nếu tinh thần trách nhiệm là ý thức và nỗ lực hoàn thành tốt những phận
sự của mình đối với gia đình, xã hội thì thói vô trách nhiệm lại là ý thức và hành động
không làm tròn phận sự của mình đối với xã hội, gia đình và bản thân gây nên những hậu
quả vô cùng nghiêm trọng.
Tinh thần trách nhiệm được biểu hiện cụ thể, sống động trong ba mối quan hệ cơ bản.
Trước hết là trách nhiệm của cá nhân với gia đình. Trách nhiệm làm cha, làm mẹ, làm
con…trong gia đình. Cha mẹ phải có trách nhiệm nuôi dạy con cái thành công dân tốt,
con cháu phải có hiếu kính trọng ông, bà, cha, mẹ. mỗi cá nhân phải biết yêu thương, sẻ
chia gắng sức xây dựng gia đình hạnh phúc. Đó là trách nhiệm của cá nhân với xã hội:
phải làm tròn trách nhiệm của công đân với đất nước, trách nhiệm của cá nhân với cộng
đồng, phải biết đặt quyền lợi tập thể lên trên lợi ích cá nhân, phải biết cống hiến, hi sinh…
Đó là trách nhiệm của cá nhân với bản thân, thực hiện các hành vi của mình theo các
chuẩn mực xã hội, có lối sống lành mạnh, không ngừng phấn đấu học hỏi rèn luyện bản
thân. Trong cuộc sống đã có biết bao tấm gương được người người ngưỡng mộ vì cách
sống đầy tinh thần trách nhiệm với đời. Cảm ơn những người nổi tiếng trên thế giới như
Các Mác, Ăng Ghen, Ê Đi Sơn, Niu Tơn, Đác Uyn …vì nhờ có họ mà thế giới này không
chìm trong bóng tối của bất công và lạc hậu. Ta khâm phục biết máy hình ảnh giáo sư
Ngô Bảo Châu lặng lẽ nghiên cứu toán học để chứng minh “Bố đề cơ bản chương trình
Lang lands”, bố đề cơ bản đã tồn tại hơn 30 năm mà chưa ai có thể chứng minh được. Sự
cống hiến không mệt mỏi ấy đã đưa giáo sư tới thềm vinh quang, đạt được giải thưởng
toán học danh giá nhất trên thế giới. Ta cảm phục biết bao trước Nik Vujicic người không

chân không tay” đã truyền cảm hứng sống, nghị lực sống cho triệu triệu người trên thế
giới với câu nói nỏi tiếng: “Tôi không có tay để chạm vào người khác nhưng trái tim tôi
có thể chạm vào người tôi yêu”. Đó quả là những con người sống thật đáng sống!
Như vậy tinh thần trách nhiệm là một phẩm chất cao đẹp, là thước đo giá trị con
người, là cơ sở để xây dựng hạnh phúc. Đồng thời tinh thần trách nhiệm cũng góp phần
tạo nên quan hệ xã hội tốt đẹp thúc đẩy sự tiến bộ. Tinh thần trách nhiệm là biểu hiện của
lối sống đẹp rất đáng ca ngợi!
Nhưng cũng thật đáng sợ biết bao trước thực tế trong xã hội đó là không ít người đánh
mất hai từ “trách nhiệm”. Phải chăng vì lối sống vị kỉ chạy theo vòng xoáy của đồng tiền,
của danh lợi mà họ đã đánh mất mình, trở thành cái bóng lay lắt trên dòng thời gian. Vô
trách nhiệm là không dành tình thương trách nhiệm cho gia đình, không làm tròn những
bổn phận của mình trong gia đình. Vô trách nhiệm là sống ích kỉ, bàng quan, chỉ “nhận”
mà không biết “cho”, không có ý thức dựng xây một xã hội phồn vinh. Vô trách nhiệm
còn là nghiêm khắc với bản thân, sống hoài, sống phí, buông thả theo những cám dỗ cuộc
sống. Trong gia dình một người chồng thiếu tinh thần trách nhiệm thì chác chắn gia đình
ấy không hạnh phúc. Ngoài xã hội nhiều người vô trách nhiệm sẽ dẫn đến những hậu quả
khôn lường. Ai là người đứng sau vụ việc xả nước thải ra sông Thị Vải ảnh hưởng đến
cuộc sống của hàng ngàn hộ dân? Ai là người có trách nhiệm với sự ồn ào” của
VinaSinh? Vì sự tắc trách, vô trách nhiệm của bác sĩ đã dẫn đến cái chết đau thương tức
tưởi của bốn sản phụ ở Quảng Ngãi? Đó phải chăng là: Những điều trông thây mà đau
đớn lòng” sao?
Những con người ấy lành lặn về thể xác nhưng lại có trái tim tật nguyền”.
Bởi thế cho nên, thói vô trách nhiệm chính là một biểu hiện của lối sống phi đạo đức.
Lối sống ấy làm băng hoại đạo đức con người, gây tổn hại hạnh phúc gia đình, gây tổn
thất cho cộng đồng và kìm hãm sự phát triển của xã hội. Đúng là như một thứ axit vô
hình, thói vô trách nhiệm của cá nhân có thể ăn mòn cả xã hội. Đây là lối sống đáng lên
án, phê phán.
Mỗi chúng ta cần phải nhận thức sâu sắc rằng: Tinh thần trách nhiệm là thước đo
phẩm giá con người. Từ đó mà không ngừng nâng cao ý thức trách nhiệm của mình trong

mọi lĩnh vực của cuộc sống, bên cạnh đó cũng cần ý thức rõ tác hại của thói vô trách
nhiệm trong cuộc sống. Đó cũng là thái độ sống có trách nhiệm của mọi người trong xã
hội văn minh.
Hãy nhớ rằng, thói vô trách nhiệm ở đâu cũng là một điều đáng sợ. “Như một thứ axít vô hình, thói vô trách nhiệm của cá nhân có thể ăn mòn cả một xã hội”. Đừng để thứ a
xít đó ăn mòn chúng ta, biến chúng ta thành “đời thừa”, “sống mòn” trong cuộc đời này
bởi: Con người ta sinh ra trên đời không phải để là hạt cát vô danh tan biến vào cõi hư vô.
Người ta sinh ra là để in dấu trên mặt đất và in dấu trong trái tim mỗi người” (Xu – khôm
– lin – xki).
Bài văn mẫu 5
Tinh thần trách nhiệm và thói vô trách nhiệm là hai mặt đối lập thuộc phạm trù đạo
đức, thể hiện lối sống, cách sống của mỗi người trong mối quan hệ cộng đồng.
Trách nhiệm là phần việc được giao cho phải gánh chịu, phải bảo đảm làm tròn; là sự
ràng buộc đối với lời nói, hành vi của mình trước sự việc, công việc.
Tinh thần trách nhiệm là ý thức, tính tự giác và sự nỗ lực nhầm làm tròn, làm tốt phận
sự của mình trong mọi công việc được giao. Trong lời nói hành vi cụ thể. Tinh thần trách
nhiệm biểu hiện tư cách, đạo đức của mỗi người trong các mối quan hệ gia đình, tập thể
và xã hội. Các khái niệm như: có tinh thần trách nhiệm cao, hoàn thành tốt trách nhiệm,
vô trách nhiệm là sự đánh giá khen hoặc chẽ đối với con người nào đó trong công việc.
Một học sinh đến phiên trực nhật đã lo đi sớm, quét sạch lớp, kê lại bàn ghế ngay ngắn,
giặt giẻ, lau bảng thật sạch,… là một học trò tốt, có tinh thần trách nhiệm, hoàn thành
công việc trực nhật đã được giao trong lớp học.
Trái với tinh thần trách nhiệm là thói vô trách nhiệm. Con người vô đạo đức, nhân
cách méo mó thì từ lời nói đến cử chỉ, việc làm đều vô trách nhiệm, không hề quan tâm
tới lợi ích của mọi người. Họ sống dửng dưng trước đồng loại, sống bàng quan “cháy nhà
hàng xóm bình chân như vại”, dửng dưng cho rằng: “Trời lụt thì lụt cả làng”, v.v… Cái
thói vô trách nhiệm rất đáng sợ, nó tha hóa con người, nó là nguyên nhân sâu xa của mọi
hiện tượng tiêu cực, phi đạo lí trong xã hội. Thói vô trách nhiệm bị xã hội phê phán, lên
án; kẻ vô trách nhiệm bị cộng đồng chê trách và coi khinh. Vứt rác bừa bãi, đại, tiểu tiện,

khạc nhổ bất cứ đâu, chặt phá cây xanh, làm ỗ nhiễm môi trường,… đều là những hành
động vô trách nhiệm phải lên án, phải xử phạt. Hiện tượng hứa với dân rồi không thực thi
là thói vô trách nhiệm, dẫn đến mất lòng dân đã từng bị báo chí lên tiếng, dư luận phê
phán! Tác hại của thói vô trách nhiệm rất ghê gớm! Đúng như ý kiến cho rằng: “Như một
thứ A-xit vô hình, thói vô trách nhiệm ở mỗi cá nhân có thể ăn mòn cả một xã hội”.
Bố mẹ thương yêu, chăm sóc, dạy bảo con cái nên con ngoan, trò giỏi. Con cái phải
chăm học, chăm làm, hiếu thảo, lễ phép. … Anh em phải biết kính nhường, thương yêu
chăm sóc lẫn nhau. Có được như thế thì mới có hạnh phúc. Xây dựng gia đình văn hóa
mới là trách nhiệm của ông bà, cha mẹ, con cái, anh chị em, của tất cả mọi thành viên
trong gia đình. Nêu cao nghĩa vụ công dân đối với Tổ quốc, ông bà thường nhắc nhở con
cháu: “Quốc gia hưng vong thất phu hữu trách”. Khẩu hiệu: “Mỗi người vì mọi người,
mọi người vì mỗi người” là bài học sâu sắc nêu cao đạo lí và tinh thần trách nhiệm công
dân. Tố Hữu có câu thơ rất hay ca ngợi tình người, ca ngợi tinh thần trách nhiệm: “Sống
là cho đâu chỉ nhận riêng mình”. Cho là hiến dâng, là phục vụ.
Trong những năm kháng chiến chống Mĩ, thanh niên Việt Nam đã nêu cao ý thức
trách nhiệm và nghĩa vụ công dân, tích cực tham gia các phong trào “‘ba sẵn sàng, ba đảm
đang”, dám chấp nhận mọi khó khăn, thử thách “đâu cần thanh niên có, đâu khó có thanh
niên”. Ngày nay, hàng vạn, hàng triệu thanh niên đã tích cực tham gia các “chương trình
hành động”, “phong trào hiến máu nhân đạo”, … Tất cả đều thể hiện ý thức và trách
nhiệm cao đẹp của thế hệ trẻ Việt Nam đối với Tổ quốc và nhân dân. Giữa những cao trào
ấy, kẻ vô trách nhiệm, thói vô trách nhiệm không còn đất để tồn tại! Rèn luyện đạo đức,
tư cách phải thường xuyên tu dưỡng ý thức và trách nhiệm trong lời nói và hành động. Đó
là điều tuổi trẻ chúng ta cần nhớ và ghi lòng.
Bài làm mẫu 6
Hiện nay, khi mà cuộc sống con người ngày một phát triển và đủ đầy hơn, con người
lại càng sống ỉ lại, sống ích kỉ với những người xung quanh nhiều hơn. Thói vô trách
nhiệm dần dần ăn sâu vào nếp sống của một bộ phận không nhỏ trong xã hội, đặc biệt là
giới trẻ, đem lại những hậu quả vô cùng khôn lường.

Vô trách nhiệm chính là cách con người sống thờ ơ, ỷ lại vào người khác. Họ mặc
nhiên cho rằng mọi việc xung quanh họ sẽ có những người khác giải quyết mà không cần
đến mình. Thiếu trách nhiệm ở đây không chỉ là với xã hội xung quanh mà còn thiếu trách
nhiệm với chính bản thân họ. Nói cách khác, đây là thái độ sống trái ngược với lối sống
trách nhiệm, sống hết mình với bản thân cũng như xã hội. Luôn sẵn sàng trong những
công việc khi ai đó cần tới sự giúp đỡ.
Một thực trạng đáng buồn rằng hiện nay thói vô trách nhiệm đang lan nhanh như
một bệnh dịch khó kiểm soát, đặc biệt là trong giới trẻ. Nó có rất nhiều biểu hiện khác
nhau như: họ chỉ nghĩ tới những lợi ích nhỏ mọn của cá nhân mà không quan tâm tới lợi
ích chung. Sống ỷ lại, luôn nhờ cậy những người xung quanh. Bàng quang với cuộc sống,
không quan tâm tới những vấn đề xã hội không liên quan tới lợi ích bản thân. Thậm chí,
dù việc đó có liên quan tới họ thì họ cũng sẽ trông chờ vào sự giúp đỡ của một người
khác. Không chịu nhận lỗi sai hay trách nhiệm về bản thân khi có chuyện gì xảy ra…
Có người đã từng nói đại ý rằng: Thói vô trách nhiệm giống như một loại axit đang
dần ăn mòn cuộc sống của con người. Thật vậy, thói vô trách nhiệm của con người không
chỉ ảnh hưởng tới họ mà còn có những ảnh hưởng tiêu cực tới toàn xã hội. Với bản thân
những người sống vô trách nhiệm, họ sẽ bị chính thói vô trách nhiệm của mình làm cho
vô cảm. Họ cứ mãi bàng quang với cuộc sống như vậy thì đến một ngày nào đó họ sẽ tự
tách chính mình ra khỏi sự gắn kết của cộng đồng, trở thành những kẻ sống ngoài xã hội,
lạc hậu và cô đơn. Những con người sống vô trách nhiệm vô hình chung sẽ tạo thành một
thói xấu ảnh hưởng đến những người xung quanh. Và hãy thử tưởng tượng xem một xã
hội với toàn những con người vô trách nhiệm, sống ý lại và thiếu ý thức tập thể thì xã hội
ấy có thể phát triển được hay không? Rồi con người sống với nhau như những cỗ máy,
không cảm xúc, không giúp đỡ. Cả xã hội tan ra như những mảnh ghép rời rạc không liên
kết. Điều này hoàn toàn đi ngược lại với truyền thống đạo lý “tương thân tương ái”, “Một
con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ” của dân tộc ta từ ngàn xưa.
Vậy, nguyên nhân chính dẫn đến căn bệnh vô cảm này do đâu? Một trong những
nguyên nhân có thể kể đến chính là sự phát triển tới chóng mặt của xã hội khiến con
người bị cuốn vào những vòng xoáy của tiền tài, danh vọng, ăn chơi, hưởng thụ không thể

dứt ra. Nó vô tình biến con người mất đi mối quan tâm tới những thứ khác. Bên cạnh đó,
gia đình cũng nuông chiều con cái một cách thái quá khiến chúng có thói quen sống ỷ lại,
dựa dẫm vào người khác. Ngoài ra, những tác nhân xấu bên ngoài như mạng xã hội cũng
có tác động không nhỏ tới việc hình thành lối sống vô trách nhiệm.
Từ chính những hậu quả cũng như nguyên nhân trên, chúng ta phải có những biện
pháp để khắc phục tình trạng này. Phương pháp hiệu quả nhất xuất phát từ bản thân mỗi
con người. Chúng ta phải có nhận thức được lối sống đúng đắn, chan hòa với mọi người
cũng như trách nhiệm với bản thân và xã hội. Bố mẹ và nhà trường cần định hướng con
cái lối sống lành mạnh, cởi mở và có ý thức trách nhiệm ngay từ khi còn nhỏ. Mỗi người
hãy là một tấm gương người tốt, việc tốt để chính bản thân mình cũng như những người
xung quanh học hỏi và phấn đấu…
Cuộc sống càng phát triển thì con người càng phải đối mặt nhiều hơn với những khó
khăn, thử thách. Nhưng đừng để những khó khăn ấy làm thay đổi con người bạn mà hãy
sống bản lĩnh, sống trách nhiệm và yêu thương chính bản thân mình và những người xung
quanh. Có như vậy, bệnh vô trách nhiệm sẽ chẳng thể lây lan đi đâu được nữa.
Có thể bạn quan tâm: Nghị luận xã hội về căn bệnh vô cảm - Bên cạnh thói vô trách
nhiệm thì căn bệnh vô cảm chính là biểu hiện cao nhất của lối sống thờ ơ, vô trách nhiệm.
Bài văn mẫu 7
Có một câu nói thế này “Như một loại axit, thói vô trách nhiệm có thể ăn mòn cả xã
hội”. Câu nói là hồi chuông cảnh báo về một loại lối sống lệch lạc thời hiện đại – thói vô
trách nhiệm.
Rất đơn giản để hiểu được thói vô trách nhiệm là gì. Vô trách nhiệm là trạng thái
con người không muốn đảm đương bất cứ việc gì với bất cứ ai, thậm chí là chính mình.
Một vài biểu hiện đơn giản sau đây sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn. Khi ai đó vô trách
nhiệm với gia đình là khi họ không dành tình thương, sự chăm sóc cho mỗi thành viên. Ai
đó vô trách nhiệm với bản thân là khi họ tự hủy hoại sức khỏe của mình, lãng phí thời
gian vào những thứ vô bổ, không phấn đấu vì tương lai. Ở phạm vi xã hội, mỗi người
không chịu cống hiến cho đất nước cũng là đang trở thành kẻ vô trách nhiệm. Vô trách

nhiệm còn có thể là không thừa nhận lỗi lầm của mình, không dám đứng ra sửa chữa và
thay đổi bản thân. Vô trách nhiệm được biểu hiện trong vô vàn hành vi khác nhau.
Nam Cao có nói “Cẩu thả trong bất kì nghề gì là bất lương”. Câu nói cũng nhằm
hướng tới bài học về thói vô trách nhiệm. Khi bạn không có trách nhiệm, bạn sẽ là một kẻ
“bất lương”. Bởi, thử nghĩ mà xem, nếu một bác sĩ vô trách nhiệm sẽ làm chết bệnh nhân,
một giáo viên vô trách nhiệm sẽ làm hỏng cả một thế hệ, một ông vua vô trách nhiệm
khiến quốc gia suy vong… Những điều đó là hệ quả trông thấy của thói vô trách nhiệm.
Thói vô trách nhiệm bề ngoài chỉ thuộc về hậu quả của một cá nhân phải gánh nhưng thực
chất nó có ảnh hưởng với toàn xã hội. Thói vô trách nhiệm sẽ dẫn tới một loạt các thói
xấu khác như giả dối, lừa gạt, thờ ơ… và cao nhất là vô cảm. Một xã hội thiếu tình thương
giữa người với người tất sẽ tiêu vong.
Nhắc đến nguyên nhân của thói vô trách nhiệm, ta nên bắt đầu từ sự xuống cấp
chung trong lòng xã hội hiện đại. Xã hội phát triển, hội nhập mạnh mẽ, nhiều luồng văn
hóa tư tưởng đan xen… khiến xã hội nảy sinh nhiều vấn đề nan giải. Ngược lại, con
đường giáo dục chưa thực sự hiệu quả và dường như văn hóa sống bị bỏ ngỏ. Do đó, đạo
đức xuống cấp, con người dần đánh mất đi bản chất tốt đẹp của mình, dễ dàng bị thói xấu
“mua chuộc”. Như vậy, điểm dừng cuối cùng của chúng ta là ở bản thân mỗi con người.
Mỗi chúng ta quá dễ dàng để bản thân bị tha hóa đạo đức, không nỗ lực để thực hiện vai
trò của bản thân, tự cho mình quyền được vô tâm với kẻ khác.
Giải pháp luôn được đưa ra bắt đầu từ nguyên nhân. Điều này đồng nghĩa, gia đình
– nhà trường – xã hội cần quan tâm và có phương pháp giáo dục hiệu quả hơn nữa để thế
hệ con em không lệch lạc trên con đường phát triển nhân cách. Song song với sự phát
triển kinh tế, khoa học – kĩ thuật, chính phủ nên quan tâm đến cả vấn đề nhân văn và đạo
đức, hạn chế tình trạng đạo đức xuống cấp. Nhà trường là nơi giáo dục, cần nêu cao trở lại
tinh thần “Tiên học lễ, hậu học văn”. Mỗi gia đình là nền tảng của xã hội, đứa trẻ mà họ
tạo nên gần như sẽ là bản sao của cha mẹ. Như vậy, chính cha mẹ phải là gương mẫu cho
con cái của họ. Bản thân mỗi người cần tự rèn luyện, nâng cao ý chí, bồi dưỡng nhân cách
để vững vàng hơn trước cuộc đời, không bị tha hóa, biến chất.

Trái với sống vô trách nhiệm là sống hữu ích. Khi bạn sống có ích, bạn đang đồng
thời đấu tranh với thói vô trách nhiệm. Mỗi chúng ta hãy bắt đầu có trách nhiệm với chính
bản thân, sau đó là gia đình và xã hội. Sống có trách nhiệm không khó nếu chúng ta bắt
đầu từ những điều đơn giản nhất.
Bài văn mẫu 8
Cuộc sống thay đổi không ngừng, xã hội ngày càng phát triển, ai cũng hối hả cùng với
guồng quay của cuộc sống. Khi đó, con người dần trở nên vô cảm, vô trách nhiệm với
mọi thứ xung quanh, bởi họ còn bận lo cho cuộc sống, cũng như những việc cá nhân của
mình. Khi một xã hội đầy rẫy những con người vô cảm, sống mà không có trách nhiệm
với cuộc sống, với những gì mình đã làm, xã hội đó chắc chắn sẽ không thể tốt đẹp, giàu
tình yêu thương và hạnh phúc.
Tất nhiên trong cuộc sống của chúng ta sẽ luôn tồn tại những người sống có tinh
thần trách nhiệm. Những người như vậy sẽ luôn cố gắng làm tốt những việc mà họ nghĩ
họ cần phải làm. Đối với gia đình, họ luôn có tình cảm gắn bó, quan tâm chăm sóc những
người thân như ông bà cha mẹ của họ. Còn ngoài xã hội, với bạn bè, đồng nghiệp, họ
cũng luôn có thái độ cư xử đúng mực. Không chỉ vậy, họ luôn có thái độ sống tích cực,
bảo vệ của công, giúp đỡ người xung quanh khi thấy họ gặp khó khăn hoạn nạn. Trái
ngược với những người sống có trách nhiệm như vậy là những người vô trách nhiệm.
Những người như nào là vô trách nhiệm? Họ luôn sống buông thả, không chỉ với
xã hội mà với chính bản thân mình. Ngay từ khi ngồi trên ghế nhà trường, họ đã không có
ý thức học tập chăm chỉ mà chỉ mải chơi, đua theo những thú vui khác mà đánh mất đi
quãng thời gian đáng ra phải dành cho việc học tập. Đối với bản thân còn như vậy, thì với
những người khác họ sẽ ra sao? Chúng ta chắc chắn ai cũng từng nghe đến những cá nhân
bị lên án về hành vi ngược đãi ông bà, cha mẹ, con cái…Ngay chính những người thân
máu mủ ruột già họ còn như vậy, nói chi là đối với xã hội. Họ càng vô cảm, mặc kệ không
cần biết người khác sống ra sao, cần gì, có gặp khó khăn ở đâu không. Họ chỉ nghĩ đến
bản thân, thậm chí chối bỏ những việc làm sai lầm mà mình đã gây ra. Những con người
như vậy rất đáng lên án và chắc chắn sẽ bị mọi người khinh ghét.

Người vô trách nhiệm không chỉ là người vô tâm với mọi người xung quanh. Họ
còn là những người thường xuyên gây ra những việc làm sai trái nhưng lại chối bỏ trách
nhiệm, không nhận lỗi về mình. Không ít trường hợp giới trẻ hiện nay, vì lối sống buông
thả, bừa bãi dẫn đến mang thai ngoài ý muốn nhưng lại chối bỏ trách nhiệm của mình.
Việt Nam đang là đất nước có tỉ lệ phá thai rất cao trên thế giới, đó chính là hậu quả từ lối
sống vô trách nhiệm của giới trẻ. Việc làm này đang rất đáng được lên án trong thời gian
gần đây, bởi đó chính là một tội ác khi chối bỏ những sinh linh còn chưa kịp ra đời. Gia
đình, nhà trường cần phải giáo dục con em về sức khỏe giới tính, cũng như lối sống trách
nhiệm với những việc mình đã làm, để không gây ra những hậu quả đáng tiếc.
Qua đây có thể thấy rằng, mỗi một cá thể trong cộng đồng đều phải rèn luyện, học
hỏi lối sống có trách nhiệm ngay từ khi còn nhỏ. Khi ta sống có trách nhiệm, cuộc sống
xung quanh ta sẽ trở nên tốt đẹp hơn, ta sẽ có được nhiều người yêu quý, cùng những điều
hạnh phúc nhỏ nhoi mà những người thân, bạn bè mang lại không gì có thể sánh được.