Cộng đồng chia sẻ tri thức Lib24.vn

Đề thi thử tốt nghiệp THPTQG môn Ngữ Văn đề số 34 năm 2021

291a66ddb05fa90f0668b3f523cc3ad4
Gửi bởi: Nguyễn Minh Lệ 20 tháng 8 2022 lúc 21:09:10 | Được cập nhật: 1 tháng 5 lúc 13:48:02 | IP: 251.167.53.79 Kiểu file: DOCX | Lượt xem: 49 | Lượt Download: 0 | File size: 0.016975 Mb

Nội dung tài liệu

Tải xuống
Link tài liệu:
Tải xuống

Các tài liệu liên quan


Có thể bạn quan tâm


Thông tin tài liệu

ĐỀ THI THỬ TN THPT MÔN NGỮ VĂN 2021 – ĐỀ SỐ 34

----------

I. PHẦN ĐỌC HIỂU (3,0 điểm)

Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu :

Nếu bạn không thể là cây thông trên đỉnh đồi

Hãy là một bụi rậm trong thung lũng, nhưng

Hãy là một bụi rậm nhỏ nhắn nhưng rắn rỏi nhất bên cạnh quả đồi

Hãy là một bụi cây nhỏ nếu bạn không thể là cái cây lớn

Nếu bạn không thể là một bụi cây hãy là một bụi cỏ

Làm cho con đường hạnh phúc hơn

Nếu bạn không thể là một con cá muskie hãy chỉ là một con cá vược

Tất cả chúng ta không thể là thuyền trưởng

Nhưng có thể làm thủy thủ

Có một thứ dành cho tất cả chúng ta

Có việc lớn và cũng có việc nhỏ

Và việc nên làm chính là việc gần ta

Nếu bạn không thể là quốc lộ, hãy là một con đường mòn nhỏ

Nếu bạn không thể là mặt trời hãy là một vì sao

Điều quan trọng không ở chỗ quy mô bạn thành hay bại

Dù bạn là gì, hãy là cái tốt nhất

(Douglas Mallock - “Dù bạn là gì đi nữa, hãy là cái tốt nhất”, sách Dám thất bại của Billi P.S. Dim, Nxb Trẻ, Hà Nội, 2005, tr.136 - 137).

Câu 1. Xác định các phương thức biểu đạt của văn bản.

Câu 2. Trong văn bản, tác giả cho rằng bạn hãy là những điều gì?

Câu 3. Nêu tác dụng của phép điệp cấu trúc: Nếu không thể là...hãy là… được sử dụng trong văn bản.

Câu 4. Lời khuyên "Và việc nên làm chính là việc gần ta" có ý nghĩa như thế nào với anh/chị?

II. PHẦN LÀM VĂN (7,0 điểm)

Câu 1(2,0 điểm)

Từ nội dung văn bản ở phần Đọc hiểu, anh/chị hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ về sự cần thiết của việc làm những điều nhỏ bé một cách tốt nhất.

Câu 2 (5,0 điểm)

Suy nghĩ của anh / chị về quá trình trưởng thành trong nhận thức của nghệ sĩ Phùng qua hai đoạn trích sau:

1. “Có lẽ suốt một đời cầm máy ảnh chưa bao giờ tôi được thấy một cảnh "đắt" trời cho như vậy: trước mặt tôi là một bức tranh mực tàu của một danh họa thời cổ. Mũi thuyền in một nét mơ hồ lòe nhòe vào bầu sương mù trắng như sữa có pha đôi chút màu hồng hồng do ánh mặt trời chiếu vào. Vài bóng người lớn lẫn trẻ con ngồi im phăng phắc như tượng trên chiếc mui khum khum, đang hướng mặt vào bờ. Tất cả khung cảnh ấy nhìn qua những cái mắt lưới và tấm lưới nằm giữa hai chiếc gọng vó hiện ra dưới một hình thù y hệt cánh một con dơi, toàn bộ khung cảnh từ đường nét đến ánh sáng đều hài hòa và đẹp, một vẻ đẹp thực đơn giản và toàn bích khiến đứng trước nó tôi trở nên bối rối, trong trái tim như có cái gì bóp thắt vào. Chẳng biết ai đó lần đầu đã phát hiện ra bản thân cái đẹp chính là đạo đức? Trong giây phút bối rối, tôi tưởng chính mình vừa khám phá thấy cái chân lý của sự toàn thiện, khám phá thấy cái khoảnh khắc trong ngần của tâm hồn.”

2. “Quái lạ, tuy là ảnh đen trắng nhưng mỗi lần ngắm kỹ, tôi vẫn thấy hiện lên cái màu hồng hồng của ánh sương mai lúc bấy giờ tôi nhìn thấy từ bãi xe tăng hỏng, và nếu nhìn lâu hơn, bao giờ tôi cũng thấy người đàn bà ấy đang bước ra khỏi tấm ảnh, đó là một người đàn bà vùng biển cao lớn với những đường nét thô kệch tấm lưng áo bạc phếch có miếng vá, nửa thân dưới ướt sũng khuôn mặt rỗ đã nhợt trắng vì kéo lưới suốt đêm. Mụ bước những bước chậm rãi, bàn chân dậm trên mặt đất chắc chắn, hòa lẫn trong đám đông”.

(Trích “Chiếc thuyền ngoài xa” – Nguyễn Minh Châu)

-------------- HẾT -------------