Cộng đồng chia sẻ tri thức Lib24.vn

Culture (Văn hóa)

Gửi bởi: Nguyễn Thị Ngọc Vào 10 tháng 6 2019 lúc 9:27:15

Lý thuyết

Câu hỏi

My name is Harry and I live in Bath, a small beautiful city in the south-west of England. I left school when I was 18, after taking my A levels. My results were not great, but probably high enough for university. However, I am not very academic so I decided not to study fora degree. I thought there would be lots of companies looking for bright school leavers who want to head straight into the world of work through an apprenticeship. Money was also a problem. Although there are tuition loans available and my parents were willing to help me financially, I didn't want to borrow money and then graduate from university with a huge debt.

I started looking for an apprenticeship and it took me several months to get my first interview. My application was not successful; there were more than 4,000 applicants and only 20 were selected. I realised that apprenticeships were very competitive so I started to look for other jobs. I worked as a barista at coffee shops, I interviewed people on the street, I sold tickets for events, and I was even a human statue at different theme parks and festivals. I was not only enjoying myself, but managed to save more than £2,000.

Then while I was working at one of the music festivals, I had an idea. Why not start up a mobile catering business? Buying a small trailer didn't require a large investment and finding someone to cook was easy. Now I have a team of 15 people, travel to fantastic events around the country, sell delicious food, and then watch people enjoy it. Although I didn't get my ideal apprenticeship in software development or accountancy, I am a successful young entrepreneur.

Hướng dẫn giải

Tạm dịch:

Tên tôi là Harry và tôi sống ở Bath, một thành phố nhỏ xinh đẹp ở phía tây nam nước Anh. Tôi ra trường khi tôi 18 tuổi, sau khi tham gia bậc A. Kết quả của tôi không tuyệt vời, nhưng có lẽ đủ cao để thi đại học. Tuy nhiên, tôi không phải là người học thuật nên tôi quyết định không học lấy bằng cấp. Tôi nghĩ sẽ có rất nhiều công ty tìm kiếm những học sinh trung học sáng giá muốn hướng thẳng vào thế giới công việc thông qua việc học nghề. Tiền cũng là một vấn đề. Mặc dù đã có tiền học phí và cha mẹ tôi đã sẵn sàng giúp tôi về tài chính, tôi không muốn mượn tiền để rồi sau đó tốt nghiệp đại học với một khoản nợ khổng lồ.
Tôi bắt đầu tìm kiếm việc làm và mất vài tháng để có được cuộc phỏng vấn đầu tiên. Hồ sơ của tôi không thành công; đã có hơn 4.000 người nộp hồ sơ và chỉ có 20 người được chọn. Tôi nhận ra rằng học nghề rất cạnh tranh vì vậy tôi bắt đầu tìm kiếm các công việc khác. Tôi làm việc như một người pha cà phê tại các cửa hàng cà phê, tôi phỏng vấn mọi người trên đường phố, tôi đã bán vé cho các sự kiện, và tôi thậm chí còn làm tượng người tại các công viên và lễ hội khác nhau. Tôi không chỉ nuôi sống bản thân mình mà còn tiết kiệm được hơn 2.000 bảng.

Sau đó, trong khi tôi đang làm việc tại một trong những lễ hội âm nhạc, tôi đã có một ý tưởng. Tại sao không bắt đầu kinh doanh dịch vụ ăn uống? Mua một chiếc xe moóc nhỏ không đòi hỏi một khoản đầu tư lớn và tìm một ai đó để nấu ăn là dễ dàng. Bây giờ tôi có một nhóm 15 người, đi du lịch đến các sự kiện tuyệt vời trên khắp đất nước, bán thực phẩm ngon, và sau đó xem mọi người thưởng thức nó. Mặc dù tôi không có được quá trình học nghề lý tưởng trong phát triển phần mềm hoặc kế toán, nhưng tôi là một doanh nhân trẻ thành công.

Update: 10 tháng 6 2019 lúc 9:27:15

Các câu hỏi cùng bài học

Có thể bạn quan tâm