Cộng đồng chia sẻ tri thức Lib24.vn

Tả thầy cô đã từng dạy em và để lại cho em nhiều tình cảm tốt đẹp

Gửi bởi: Nguyễn Thị Ngọc 25 tháng 10 2019 lúc 14:29:43


Sáng nào em đến lớp

Cũng thấy cô đến rồi

Đáp lời: - “Chào cô ạ!”

Cô mỉm cười thật tươi.”

    Cho đến bây giờ, lời đọc thơ trầm ấm ấy vẫn còn vang vọng trong trái tim tôi. Nhắc đến bài thơ “Cô giáo lớp em” là em nghĩ ngay tới người cô hiền dịu đã dạy tôi năm lớp Hai.

    Cô tên là Ánh Nguyệt. Hồi đó, cô đã ngoài ba mươi nhưng trông cô trẻ trung chẳng khác nào thiếu nữ đôi mươi cả. Thân hình mảnh dẻ mỗi lần khoác trên mình tà áo dài lại thướt tha thêm bội phần. Tóc cô dài ngang lưng, đen mượt, óng ả. Chẳng hiểu sao, đến cuối năm học, cô lại cắt ngắn ngang vai. Cô bảo, tóc cắt rồi lại mọc. Nhưng tôi vẫn thấy luyến tiếc “suối tóc” ấy của cô. Gương mặt cô tròn trịa, phúc hậu. Đôi má cô hồng hào. Có lẽ nhờ vẻ hồng hào này mà cô trẻ thêm nhiều tuổi. Cô cũng rất hay cười. Nụ cười rạng rỡ như một đóa hồng xuân. Mỗi lần giảng bài, đôi môi nho nhỏ, căng hồng của cô lại mấp máy cất giọng trầm ấm.

    Đôi lần, cái giọng trầm ấm ấy cũng biệt tích. Thay vào đó là giọng nói đanh thép. Do lớp tôi chưa vâng lời! Dịp thi đua chào mừng ngày nhà giáo, lớp tôi được cô hướng dẫn làm tập bút tri ân. Lớp tôi thay nhau viết và trang trí tập bài đó. Trong một lần đùa nghịch, tôi đã làm đổ lọ mực xuống tập giấy. Vậy là bao nhiêu công sức của lớp đã xuống sông, xuống bể. Đôi mắt to tròn của cô nhìn thẳng vào tôi. Ánh nhìn giận giữ. Tôi sợ hãi nép mình vào người bạn. Sau giờ học, lớp tôi tranh thủ làm lại từ đầu. Tập bút tri ân năm đó của lớp tôi đạt giải Nhì. Tôi đã trách mình bởi nghĩ nếu có nhiều thời gian chỉnh sửa thì lớp tôi đã đạt giải cao hơn.

    Cô Ánh Nguyệt là người cô mà tôi vô cùng kính mến. Cô đã chuyển công tác sang một ngôi trường mới nên đã lâu lắm rồi tôi chưa gặp lại cô. Sau này, khi lớn lên, nhất định tôi sẽ đến thăm cô đã nói những lời tri ân chân thành mà mình ấp ủ bấy từ năm học đó.

Nguồn: vietjack

Các bài học liên quan