Cộng đồng chia sẻ tri thức Lib24.vn

Hãy kể câu chuyện em đã nghe hay đã đọc về những người biết sống đẹp, biết mang lại niềm vui, hạnh phúc cho người khác

Gửi bởi: Nguyễn Thị Ngọc 25 tháng 10 2019 lúc 16:00:05


ĐÔI BÀN TAY CẦU NGUYỆN

    Chắc ai trong chúng ta cũng đã từng nghe câu nói: “Cho đi là nhận lại”. Những nghĩa cử cao đẹp trao đi, đem lại niềm vui, hạnh phúc cho người khác thì chính ta cũng nhận được niềm vui, niềm hạnh phúc ấy. Như người anh Albert trong câu chuyện “Đôi bàn tay cầu nguyện” đã lao động vất vả bốn năm để giúp người em của mình thực hiện giấc mơ.

    Vào thế kỷ thứ 15, tại một ngôi làng nhỏ bé thuộc vùng Nuremberg nước Đức, có một gia đình nghèo khó. Họ sinh được những mười tám người con. Để kiếm đủ thức ăn cho ngần ấy đứa con trong gia đình, người cha phải làm việc vất vả, cật lực đến gần hai chục tiếng mỗi ngày. Ông làm nghề thợ bạc và làm nhiều công việc lặt vặt khác. Mặc dù sống trong hoàn cảnh khó khăn như thế, nhưng hai anh em nhà Durer lại có một ước mơ cao đẹp. Cả hai anh em họ đều mong ước theo đuổi nghệ thuật. Tuy nhiên, họ hiểu rằng cha của họ chẳng thể nào có đủ tài chính để hỗ trợ họ học trong một trường nghệ thuật nào đó tại Nuremberg này.

    Một buổi tối nọ, sau khi bàn bạc với nhau trên chiếc giường ngủ chật hẹp, cả hai anh em đi đến một quyết định. Họ quyết định chơi trò tung đồng xu. Người thua cuộc sẽ đi đến làm việc tại khu mỏ kiếm tiền để người kia có thể đi học tại một trường nghệ thuật. Bốn năm sau khi học xong, người được đi học sẽ hỗ trợ tài chính cho người kia được đi học bằng cách bán các tác phẩm nghệ thuật của mình hoặc sẽ đi làm việc tại khu mỏ. Buổi sáng hôm sau, hai anh em bắt đầu tung đồng xu. Người em - Albrecht Durer là người thắng cuộc và được đến học tại một trường nghệ thuật tại Nuremberg. Albert đi xuống làm việc tại khu mỏ trong vùng, và liên tiếp trong bốn năm, anh dùng số tiền kiếm được đễ hỗ trợ việc học của người em.

    Trong lúc đó tại trường nghệ thuật, Albrecht tỏ ra là một nghệ sĩ xuất sắc. Vào thời điểm chuẩn bị tốt nghiệp, Albrecht bắt đầu có thể kiếm tiền từ những tác phẩm của mình. Khi người nghệ sĩ trẻ trở về làng mình, gia đình Durer tổ chức một buổi tiệc trong khu vườn trong nhà để chúc mừng sự thành công mỹ mãn của Albrecht trong việc theo đuổi nghệ thuật. Sau bữa ăn tối thật vui vẻ và đáng nhớ, Albrecht đứng dậy cảm ơn người anh yêu quý của mình về sự hi sinh lớn lao trong những năm qua để cho mình có thể học xong tại trường nghệ thuật. Sau đó, Albrecht nói:

    - "Và bây giờ anh Albert yêu quí của em, bây giờ thì đến lượt anh. Bây giờ anh có thể đi đến Nuremberg để theo đuổi giấc mơ của anh, em sẽ hỗ trợ anh trong việc học."

Nguồn: vietjack

Các bài học liên quan