Cộng đồng chia sẻ tri thức Lib24.vn

Bài tập làm văn lớp 6: Em hãy kể về một chuyến thăm quê nội hoặc quê ngoại

854563399d63d1add077e5bb2aab9163
Gửi bởi: Lời Giải Hay 9 tháng 9 2016 lúc 18:20:45 | Được cập nhật: 16 giờ trước (11:09:47) Kiểu file: DOC | Lượt xem: 1139 | Lượt Download: 1 | File size: 0 Mb

Nội dung tài liệu

Tải xuống
Link tài liệu:
Tải xuống

Các tài liệu liên quan


Có thể bạn quan tâm


Thông tin tài liệu

Doc24.vnBài văn mẫu LỚP 5Em hãy kể về một chuyến thăm quê nội hoặc quê ngoạiBài văn mẫu 1:Sau chín tháng học hành vất vả, cuối cùng chúng em cũng được nghỉ hè.Mùa hè đến, bố mẹ thường hay đưa em đi chơi công viên nước hoặc đi xemvườn thú. Nhưng em thích nhất là được về quê thăm ông bà nội.Doc24.vnNhư mọi năm, cứ đầu mùa hè là gia đình em dành khoảng ngàycùng nhau về quê chơi. Quê em đẹp lắm. Đi trên con đường đất gập ghềnhsỏi đá, ngồi trong xe nhìn ra xa, là cánh đồng lúa rộng bao la mang màuxanh của mạ non. Xa xa, một vài chú bò đang khoan thai gặm cỏ. Một vàicậu bé đang chạy đuổi nhau để giành lấy cánh diều đang bay cao trên trờixanh rộng lớn. Chốc chốc, một đàn chim lại đua nhau chuyền cành. Nhà ông bà nội em nằm trên một con đường nhỏ, tô không đi vàođược. Nhà ông bà lợp mái ngói đỏ, mang màu rêu phong cổ kính. Trước nhàlà một mảnh vườn nhỏ, là nơi ông em trồng rau và nuôi gà. Cành đó là mộtDoc24.vnao đầy cá. Khi thấy em và bố mẹ đến, ông bà phấn khởi lắm. Ông ôm emmột cái thật chặt sau đó dắt em ra vườn chơi rồi cầm cần rẻ em ra câu cá.Hai ông cháu nói chuyện rôm rả. Ông hỏi thăm tình hình học tập của em vàkể cho em nghe rất nhiều chuyện. Thấy hai ông cháu đang vui vẻ với nhau,bà em dắt bố mẹ em vào nhà và pha chè.Tối đến, bà cùng mẹ chuẩn bị bữa cơm “cây nhà lá vườn”: cá kho, thịtluộc cùng canh chua toàn thịt rau mà ông bà nuôi trồng trong ao vườn. Cólẽ bởi thế nên em thấy bữa ăn rất ngon. Xong, em ra nằm võng ngoài vườnvà ngủ đi lúc nào không hay.Doc24.vnThời gian trôi qua mau cũng đã đến lúc bố mẹ phải đi làm, em cũng cầnchuẩn bị cho năm học mới. Trước khi chia tay, ông tặng em chiếc cần câucủa ông và dặn: “Khi nào rảnh thì lại lên đây chơi với ông nhé”.Bài văn mẫu 2:Quê nội em rất xa thành phố nên chẳng mấy khi em được về thăm.Năm nay dù dã mười hai tuổi nhưng em cũng mới chỉ được về thăm ông bànội có một lần. Lần ấy lâu lắm rồi, từ khi em còn nhỏ lắm nên hầu như emDoc24.vnchẳng nhớ điều gì nữa. Thế nhưng tuần vừa qua, cảm ơn những ngày nghỉcủa bố, em đã được về quê nội.Bố báo tin mừng trước ba ngày. Ba ngày là khoảng thời gian quá lâu đểhâm nóng niềm vui và chờ đợi. Thế rồi cuối cùng em cũng chờ được đến lúclên tàu. Chuyến tàu hôm ấy đông đúc và ồn lắm. Dường như em có cảmgiác ai cũng về quê thì phải. Con tàu lăn bánh rời khỏi sân ga trong mộtniềm vui mừng bâng khuâng khó tả. Tàu chạy gần cả một ngày nhưng emkhông muốn ngủ. Cảnh vật bên đường mới thích làm sao. Hết làng mạc lạiđến cánh đồng, rồi đồi bãi bát ngát mênh mông. Hai bên đường lúc thì rợpDoc24.vnmột màu xanh, lúc lại nhộn nhịp vô cùng khi tàu đi qua phố chợ. Em đangmiên man suy nghĩ thì tàu đến sân ga.Nhà nội cách sân ga chưa đầy nửa cây số nên bố quyết định cả nhà đi bộ.Bước trên con đường mà dưới chân sỏi và đá cứ kêu lạo xạo, em thấy có mộtcái gì đó lạ vô cùng. Một cảm giác em chưa từng được trải qua. Loáng cái đãđến cổng nhà bà nội. Chiếc cổng bằng tre cũ kỹ, che một phần giàn mướp saitrĩu quả bên trong. Thấy cả nhà đã về tới cổng, bà nội vui mừng ra đón.Không hiểu sao lúc ấy tự nhiên em vứt ngay túi đồ xuống đất sà vào lòng bànội mà nức nở. Buổi tối hôm ấy qua đi trong một giấc ngủ ngon làn cùng bàDoc24.vnnội.Sáng hôm sau bà gọi em dậy sớm và hình như em cũng không muốn ngủlười như trên thành phố. Bây giờ em mới kịp quan sát kỹ ngôi nhà của ôngbà nội. Ngôi nhà ba gian lâu ngày bị gió sương làm chuyển sang màu nâubạc. Nhưng bên trong vẫn toát lên vẻ ấm cúng, thiêng liêng và gần gũi vôcùng. Trong bữa cơm buổi sáng, em cố khớp những hình ảnh đã hình dungvới hình ảnh thực của ông bà nội. Ông bà trẻ hơn so với suy nghĩ của em. Dùđã ngoài bảy mươi nhưng ông vẫn khỏe mạnh và quắc thước. Bà nội tóc cóbạc hơn nhưng bà vẫn còn nhanh nhẹn lắm.Doc24.vnBữa cơm vừa xong là lúc em bắt đầu được thưởng thức những cảm giácthú vị của đồng quê. Trong khi ông bà miệng bỏm bẻm nhai trầu cùng bố mẹem và các chú bàn công chuyện thì em được các anh chị họ rủ ra đồng chơi.Hôm nay em là nhân vật trung tâm nên anh chị nào cũng giành phần đểchăm chút cho cậu em từ thành phố mới về. Ôi! Những ngày quê, các anhchị đã cho em biết thêm bao điều thú vị. Và có lẽ vui mừng hơn cả là nhữngtrò chơi của tụi nhỏ nông thôn. Lần đầu tiên em biết thế nào là một condiều sáo. Và lại còn được anh hai cho cầm dây mới thích chứ. Rồi còn biếtthêm trò chơi chọi dế, đánh cỏ gà, đá bóng bằng trái bưởi phơi khô...lại cònDoc24.vncả những buổi được đi chăn trâu thật là ngộ nghĩnh. chỉ vài ngày mà emquen thêm bao nhiêu người bạn mới. Điều lạ là ai cũng dễ gần, cũng dễ chơivà nhanh thân thiết lắm chẳng như trên thành phố.Những ngày quê vội vã qua đi trong sự nuối tiếc của em vì hầu hếtnhững cuộc chơi còn đang dang dở. Ngày trở về thành phố ông bà còn chorất nhiều quà. Bà ôm em vào lòng khóc nhưng không rơi nước mắt. Bà nói:Cháu bà ngoan! Về thành phố nhớ chăm chỉ học hành, lần sau trở lại chắccháu bà lớn lắm. Em không nức nở như lúc mới về mà chỉ dửng dưng. Ởtrong lòng bà em cảm thấy quê nội ấm áp, thiêng liêng, cao quý mà gần gũiDoc24.vnxiết bao.Bài văn mẫu 3:Bố mẹ tôi lấy nhau thành phố nên nghiễm nhiên sinh tôi ra cũng ởthành phố, dẫu vậy bố mẹ tôi luôn nhắc nhở tôi phải nhớ đến quê hương.Thế nhưng quê tôi xa quá, phải đợi đến khi tôi học lớp bố mẹ tôi mới choTrên đây chỉ là phần trích dẫn 10 trang đầu của tài liệu và có thế hiển thị lỗi font, bạn muốn xem đầyđủ tài liệu gốc thì ấn vào nút Tải về phía dưới.