Cộng đồng chia sẻ tri thức Lib24.vn

tả một người em mới gặp lần đầu

7f77d91865a0c8c9842da8f27cd1368e
Gửi bởi: tranhaquynhnhunhu 21 tháng 8 2016 lúc 22:49:11 | Được cập nhật: 19 tháng 4 lúc 9:43:28 Kiểu file: DOC | Lượt xem: 1440 | Lượt Download: 5 | File size: 0 Mb

Nội dung tài liệu

Tải xuống
Link tài liệu:
Tải xuống

Các tài liệu liên quan


Có thể bạn quan tâm


Thông tin tài liệu

Dường như ai cũng cảm thấy buồn khi trời đổ mưa.Còn số người thì lại thích rong chơi giữa tròi mưa.Nhưng riêng tôi mỗi khi nhìn thấy mưa, tôi lại nhớ về đêm mưa hôm ấy-1 đêm mưa mà tôi đã tình cờ bắt gặp cậu bé rất đáng thương và cũng chính cái đêm hôm đó đã làm tôi không thể kìm nén nỗi xúc động trong lòng, những giọt lệ từ khoé mi của tôi đã lăn dài trên má tôi tựa lúc nào. Lúc ấy, tôi đang đứng nấp mưa dưới hiên của căn nhà nằm trên đường Hai Bà Trưng.Cơn mưa làm cho thành phố trở nên buồn tẻ và hiu quạnh.Bất chợt dưới màn mưa lạnh giá kia bỗng xuất hiện cậu bé.Tôi giật mình và quan sát thật kĩ cậu ta thì phát hiên ra cậu ấy đã mất đi bên cánh tay và đang đi lang thang dưới con đường mưa lạnh buốt không có mảnh áo mưa che thân.Thì ra đó là cậu bé tật nguyền với thân hình kì dị.Cơn mưa đã làm ướt sũng thân hình nhỏ bé kia.Cậu mặc trên người bộ đồ rách rưới có nhiều chỗ vá trông thật tội nghiệp.Tôi tự hỏi bản thân rằng tại sao ông trời lại sinh ra những đứa trẻđáng thương như thế? Thắc mắc muốn biết về hoàn cảnh của cậu, chắc là bố mẹcậu đều là thương binh liệt sĩ và họ đã hi sinh vì tổ quốc.Cậu bé tật nguyền ấy là đứa con mà họ đã để lại sau khi họ qua đời.Cậu được nuôi dưỡng trung tâm trại trẻ mồ côi Thành phố Tuy Hòa-thành phố lớn nhất tỉnh Phú Yên.Hằng ngày, cậu tự lấy đôi bàn chân của mình để làm ra những cây tăm rồi mang đi bán.Khi đó, tôi cảm thấy cậu bé ấy quá bất hạnh.Có lẽ khi nãy cậu chăm chú nhìn những ngôi nhà ấy vì cậu ao ước mình sẽ có mái ấm gia đình trọn vẹn có cha có mẹ kề bên ko còn cô đơn lẻ loi mình.Tuy tôi đã mất đi người cha nhưng tôi vẫn còn được mẹ nuông chiều và chăm sóc.Tôi đã từng nghĩ cuộc đời tôi mất đi cha thì thật buồn và bất hạnh nhưng tôi nào ngờ có những con người còn bất hạnh hơn tôi nhiều. Các bạn có biết không chắc cậu bé bị nhiễm chất độc màu da cam kia đã tự mình vượt qua nỗi xót xa khi mất đi gia đình ấm cúng và bị tật nguyền.Những việc ấy đã ko đẩy lùi quyết tâm của cậu mà cậu đã vươn lên mọi khó khăn.Thế rồi cả đêm đó tôi đã khóc thầm vì người mà tôi chưa từng quen biết.Tôi thật nể phục cậu bé ấy.Tôi mong ngày nào đó nụ cười hạnh phúc sẽ hé nở trên đôi môi của cậu bé tội nghiệp ấy .Trên đây chỉ là phần trích dẫn 10 trang đầu của tài liệu và có thế hiển thị lỗi font, bạn muốn xem đầyđủ tài liệu gốc thì ấn vào nút Tải về phía dưới.