Cộng đồng chia sẻ tri thức Lib24.vn

Nghị luận xã hội: Giữa một vùng sỏi đá khô cằn, cây hoa dại vẫn mọc lên và nở những chùm hoa thật đẹp

199060c347ff9d90692a29908d9a6231
Gửi bởi: Lời Giải Hay 6 tháng 2 2017 lúc 20:19:23 | Được cập nhật: 19 tháng 4 lúc 6:17:06 Kiểu file: DOC | Lượt xem: 722 | Lượt Download: 1 | File size: 0 Mb

Nội dung tài liệu

Tải xuống
Link tài liệu:
Tải xuống

Các tài liệu liên quan


Có thể bạn quan tâm


Thông tin tài liệu

Doc24.vnNLXH: Giữa một vùng sỏi đá khô cằn, cây hoa dại vẫn mọc lên và nởnhững chùm hoa thật đẹpDàn tham khảo:Mở bài:- Câu nói miêu tả hiện tượng thiên nhiên mà hàm chứa nhiều nghĩa sâu sắc, gợinhiều suy tưởng đẹp.- Là biểu tượng của nghị lực, và chí vươn lên của con người trong những hoàn cảnhkhốc liệt, khó khăn.Thân bài:1. Giải thích:- Hình ảnh “vùng sỏi đá khô cằn” gợi liên tưởng, suy nghĩ về điều kiện sống khắcnghiệt, đầy khó khăn. Nói cách khác là nơi sự sống khó sinh sôi, phát triển.- Hình ảnh “cây hoa dại vẫn mọc lên và nở những chùm hoa thật đẹp”: cây hoa dạisống giữa tự nhiên lặng lẽ mà kiên cường, nó tự thích nghi với hoàn cảnh, vượt lên điềukiện khắc nghiệt để sống và nở hoa.- Câu nói mượn hiện tượng thiên nhiên mà gợi suy nghĩ về thái độ sống của conngười: cho dù hoàn cảnh có khắc nghiệt đến đâu, sự sống vẫn hiện hữu, cái đẹp vẫn tồntại. Con người phải có chí, nghị lực vươn lên trong cuộc sống.2. Phân tích, chứng minh:- Trong thế giới tự nhiên, cây cối, cỏ hoa luôn ẩn chứa sức sống mạnh mẽ, bền bỉ, sẵnsàng thích nghi với điều kiện sống khắc nghiệt.+ Nơi sa mạc nóng bỏng, cây xương rồng vẫn mọc lên, vẫn nở hoa, những bông hoanép mình xù xì gai nhọn.+ cánh đồng băng Nam Cực, các nhà khoa học sững sờ khi thấy dưới lớp băng dàyvẫn lấm tấm những đám địa y…- Với con người, những thử thách, khó khăn của thực tế đời sống luôn đặt ra. Nên conngười phải có cách nhìn, thái độ sống tích cực, không đầu hàng nghịch cảnh, khôngbuông xuôi phó thác cho số phận.+ Nhà văn Nga vĩ đại M.Go-rơ-ki một cuộc đời sớm chịu những nỗi đắng cay,Doc24.vnnghiệt ngã, đã không ngừng học tập, tự học để vươn lên khẳng định tài năng và đi đếnthành công.+ “Hiệp sĩ công nghệ” Nguyễn Công Hoàng sống trong hoàn cảnh nghiệt ngã: khôngthể tự mình di chuyển, khả năng ngôn ngữ hạn chế. Vậy mà người thanh niên đó đã sốngbằng nghị lực, quyết tâm học tập và nghiên cứu phần mềm tin học, cuối cùng anh đãthành công.3. Bình luận:- Khẳng định sự sâu sắc của một bài học về thái độ sống tích cực.- Phê phán một bộ phận người trong xã hội chỉ vì không vượt qua được hoàn cảnhkhó khăn mà tự đánh mất mình.4. Liên hệ bản thân:- Bài học rất có nghĩa với người trẻ tuổi, nhắc nhở quan niệm sống không đầu hàngsố phận, hãy sống như loài hoa kia vượt lên sỏi đá để tồn tại.- Nhìn tấm gương của những bạn học sinh cùng kiệt vượt khó tự soi lại chính mình.Kết bài: Khẳng định nghĩa của hiện tượng trên.Bài tham khảo 1:Bàn tay của tạo hóa thật diệu kì. Nó tạo nên bao nhiêu cái đẹp, có những cái đẹp bấtngờ đến ngỡ ngàng. Khi nghĩ đến đá sỏi khô cằn, hẳn như một phản xạ tự nhiên, bất kì aitrong chúng ta cũng sẽ ngĩ đến sự chết chóc, khô héo, cùng kiệt nàn và tàn lụi. Nhưng ởnhững nơi như vậy tạo hóa vẫn tìm ra cái đẹp, tạo ra cái đẹp rực rỡ, tỏa sáng đầy sức sốngvà kiêu hãnh, những chùm hoa trên đá.Trên hoang mạc khô cằn bỏng rát vẫn có những loài xương rồng phát triển, sinh sôi,nảy nở và còn kết hoa nữa. Vùng sỏi đá khô cằn vốn là vùng đất dường như không có sựsống, cùng kiệt nàn, hoang vu vậy mà cây hoa dại vốn nhỏ bé mông manh là thế, mọchoang dã, không có bàn tay chăm sóc của con người mà vẫn sinh sôi nảy nở, luôn tràn đầysức sống, luôn mạnh mẽ, vẫn đâm chồi nảy lộc như thách thức với cuộc sống. Thành quảtất yếu của sự cố gắng không ngừng nghỉ là những chùm hoa, những bông hoa tuyệt đẹp.Chúng xứng đáng với vẻ đẹp kiêu sa đó, sau khi đã trải qua bao nhiêu thử thách của cuộcđời, trải qua nắng, gió và sự cần mẫn kiếm tìm sự sống nơi tưởng như không còn sựDoc24.vnsống. Đất mẹ không tuyệt tình với ai bao giờ, người không ruồng rẫy, bỏ rơi những đứacon của mình mà chỉ dạy cho chúng cách sống, cho chúng nếm trải khó khăn để rồitrưởng thành và cảm nhận được hết cái đẹp, cái diệu kì của cuộc đời này, những thành quảngọt ngào. Đó cũng là một bài học đáng giá với con người. Con người sinh ra mang trong mìnhnhững khả năng đặc biệt và sức mạnh vô biên để vượt qua những phong ba bão táp củacuộc đời. Con người chính là sản phẩm hoàn mĩ nhất của tạo hóa. Trong cuộc sống biếnđổi khôn lường này con người luôn phải vật vã để bước đi trên con đường mình đã chọn.Không có con đường nào là con đường không có chông gai và cạm bẫy, không có ai đạtđược thành quả mà không có đau thương, bầm dập, tôi chợt nhớ đến câu hát:"Chặng đường nào trải bước trên hoa hồngBàn chân cũng thấm đau vì những mũi gaiĐường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gióLời hứa ghi trong tim mình Vẫn bước đi hiên ngang đầu ngẩng cao..."(Đường đến ngày vinh quang).Đúng vậy, dù con đường có đẹp thì điều đó không có nghĩa là không có đau thương."Thất bại là mẹ thành công", quan trọng là chí và nghị lực, không được phép bỏ cuộc,nếu chỉ vì con đường khó đi mà bỏ dở thì không bao giờ thành công Vì trên con đườngtrăm ngả, không có, dù chỉ một, lối đi dễ dàng. Trong một câu chuyện tui đọc có hai côgái mê kịch nghệ, một người lớn lên trong gia đình truyền thống, có bố là đạo diễn nổitiếng, mẹ là minh tinh mà bạc. Cô được rèn luyện, gọt giũa từ nhỏ vì thế kĩ thuật diễn củacô rất tốt và sớm được mang danh hiệu thiên tài. Song cô luôn khổ tâm và dằn vặt vì khinhắc đến cô họ không bao giờ quên thân phận của cô, "thiên tài Ayumi, con gái đại minhtinh Utake", đó là cách họ nói về cô, cô thấy mình luôn núp dưới cái bóng của mẹ và vìthế cô đã phải nỗ lực cố gắng rất nhiều để vượt ra khỏi cái bóng quá lớn của mẹ. Côganhtị với một cô bé nghèo, mồ côi cha, rồi mẹ cũng ra đi do căn bệnh phổi khi mà cô bắtDoc24.vnđầu nổi danh trong làng sân khấu. Tất cả như sụp đổ, mẹ mất cô cũng không còn đủ dũngcảm để đứng trên sân khấu. Tất cả lại về con số không, cô mất tất cả. Nhưng có một thứluôn tòn tại trong sâu thẳm trái tim cô là ước mơ, là đam mê cháy bỏng với kịch nghệ. Nóchưa bao giờ tắt. Tuy khong được học múa, học hát, học vũ đạo nhưng khi đứng trên sânkhấu cô như hóa thân thành nhân vật, cô quên mất mình là ai, cô quên mất mình đangdiễn, bản năng mách bảo cho cô biết mình phải làm gì và nhờ vậy cô sớm vượt qua tất cảmọi chông gai trên bước đường đời để rồi trở thành một siêu sao như mình hằng mơ ước.Để có được điều đó cô đã phải trải qua bao đắng cay, vùi dập và sự hãm hại của các thếlực đối địch nhưng cô chưa bao giờ bỏ cuộc. Họ là hai số phận, hai hoàn cảnh trái ngượcnhau. Tuy Ayumi có vẻ may mắn hơn khi con đường của cô có vẻ như đã được trải thảm,đã được dọn sẵn nhưng rõ ràng cô cũng không hề dễ dàng gì khi bước đi trên đó để vượtlên đỉnh cao nghệ thuật và thoát khỏi cái bóng của mẹ mình. Maya lại may mắn có đượccái năng khiếu nghệ thuật bẩm sinh, bản năng của một người nghệ sĩ nhưng ngược lại côđã gặp không ít những khó khăn trắc trở trên đường đời. Rõ ràng con đường dù đẹp đẽ thếnào thì vẫn chứa chất khổ đau.Có chăng một con đường bằng phẳng? Ví thử tồn tại một con đường như vậy, khi đạtđược vinh quang liệu còn có nghĩa gì. Bởi lẽ vinh quang là thành quả của sự cố gắng, hisinh, cả mồ hôi và nước mắt, có khi là xương máu. Vinh quang không phải là thành quảmà theo tui là quá trình thực hiện.Có những người sinh ra không may mắn, họ bị những dị tật bẩm sinh hay vì những tainạn đáng tiếc mà thân thể họ không được nguyên vẹn nhưng nghị lực đã giúp họ đứng lênvà chiến thắng nghịch cảnh để rồi dành lấy thành quả đáng tự hào như: chị Nguyễn ThịNga, tuy người chị chỉ cao 1,29m nhưng đằng sau thân hình nhỏ bé ấy là một nghị lực lớnlao, nó đã đưa chị vào cánh cổng trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn TP.HCM, và côbạn của chị tuy vừa câm vừa điếc nhưng vẫn có thể mở một cửa hàng lưu niệm để tự nuôisống bản thân. Người phụ nữ tàn tật (mắc bệnh bại liệt), bà Nguyễn Thị Lân, 61 tuổi vẫnlàm kinh tế, tạo dựng cuộc sống tự lập của mình và nuôi người mẹ già. Họ là những sốphận, những con người kém may mắn nhưng luôn là tấm gương cho chúng ta ngưỡng mộ,học tập.Doc24.vnBên cạnh những con người như vậy, vẫn tồn tại không ít những người dù sống trongmôi trường tốt đẹp, là những loài cây được chăm sóc chở che trên mảnh đất màu mỡ màvẫn không bao giờ biết nở hoa thậm chí còn héo rũ và chết, cũng có những cây phát triểntốt trong môi trường đó nhưng chỉ cần chịu nắng, phơi sương, một chút điều kiên khókhăn là chết rũ, không còn sức sống. Đó là những con người đáng trách nhưng cũng thậtđáng thương hại, những số phận không cảm nhận được sự may mắn của mình, không tậndụng được nó, họ yếu ớt, hèn nhát, và không có nghị lực, không có tương lai.Thiên nhiên tươi đẹp, và luôn đẹp dù những nơi ta không ngờ tới nhất. Nó khôngchỉ là kết tinh của sự sống, của tinh hoa đất trời mà còn là kết tinh của những bài họcđường đời, bài học cuộc sống của thiên nhiên. Chúng ta vẫn thường quen thưởng thức vẻđẹp của tự nhiên mà ít ai, ít khi thử suy ngẫm, tìm kiếm chúng một cái gì khác, một ýnghĩa nào khác, tinh hoa thật sự nằm sâu bên trong vẻ bề ngoài. Cuộc sống thật đẹp vàdiệu kì, thiên nhiên là tấm gương phản chiếu cuộc sống. Chúng ta có thể tìm thấy nhiềubài học thú vị, nghĩa nơi người mẹ thiên nhiên.Hình ảnh loài hoa dại bé nhỏ đã đơn độc, trơ trọi giữa đá sỏi khô cằn và nắng gắt vớichùm hoa tươi đẹp gợi cho ta một sự thôi thúc, một cảm giác xốn xang. Cây hoa dại tuybé nhỏ mỏng manh như vậy có thể sống, có thể dơm hoa trên sỏi tại sao con người, sảnphảm hoàn mĩ nhất của tạo hóa lại không thể làm được điều tương tự chứ. Đúng vậy, làcon người ta phải hơn thế, phải hơn thế, phải biết vượt lên số phận, dũng cảm đối đầu vớinghịch cảnh, "ngẩng cao đầu" thách thức với khó khăn và chắc chắn là sẵn sàng đón nhậnvinh quang vì cuộc sống chắc chắn sẽ mỉm cười với bạn, trao cho bạn cái đáng đượcnhận. Con đường vẫn thênh thang phía trước hứa hẹn bao điều thú vị...Bài tham khảo 2Giữa một vùng sỏi đá khô cằn, cây hoa dại vẫn mọc lên và nở những chùm hoa thậtđẹp.Hình ảnh ấy tạo một cảm giác cô đơn, lạc lõng, thậm chí là bị đày đọa nhưng bônghoa bé nhỏ ấy vẫn kiên cường, hiên ngang. Nó chống chọi với những điều đó với tất cảsức lực nhỏ bé mà bền bỉ, như cánh chim bé nhỏ chao lượn giữa cơn giông bão tìm đườngvề tổ và cuối cùng nó đã chiến thắngDoc24.vnChiến thắng tất cả những khó khăn, gian khổ ấy mà trở thành một đóa hoa đẹp, bừngcháy sức sống, nó vượt lên những sỏi đá khô cằn, giữa nắng gắt để thành một điểm chấmphá trên bức tranh hoang mạc nóng bỏng và khắc nghiệt. Đó thực sự là một phép màu củaChúa, là một trong rất nhiều những kì diệu của cuộc sống này, như một câu chuyện cổtích. Và hơn nửa, đó là một trong những bài học giản dị, sâu sắc và cũng tuyệt vời nhấtmà cuộc sống đã dành tặng cho chúng ta.Trong đời,ai chẳng đôi lần gục ngã trước những khó khăn, thách thức... Tất cả nhưđám mây đen khổng lồ, che lấp những tia sáng của tưong lai, làm cho chúng ta kiệt quệ,mỏi mòn,mất chí chiến đấu, muốn buông xuôi. Và đây vâng là lúc chúng ta đối mặt vớichính mình, là thời khắc mà những quyết sẽ ảnh hưởng đến quãng đời còn lại của chúngta. Lòng dũng cảm, bản lĩnh, sự quyết đoán... tất cả sẽ được thể hiện một cách rõ nét nhất.Kì diệu thay, có những người khi gặp khó khăn, trắc trở thì họ trở nên cứng rắn, mạnhmẽ hơn cho dù họ vẫn có thể thất bại nhưng họ đã cố gắng đến mức cuối cùng. Họ nhậnthức được rằng, một khi họ buông xuôi, họ sẽ mất tất cả. Công sức học hành bấy lâu, tiềnbạc, thời gian... những thứ đó sẽ tan biến nhưng với đám mây đen đang vần vũ trên bầutrời. Họ đã được Thượng đế ban một món quà mà không phải ai cũng có: nghị lực. Vớimón quà đó, họ đã biến những nỗi tủi nhục, đắng cay thành một thứ vũ khí sắc bén màkhông có ít loại khí tài nào trên Trái đất này có thể sánh được. Họ đã vượt qua chông gaiđể xua tan đám mây đen ấy. Và ánh sáng đã trở lại, tâm hồn họ có thể bị chai sạn, rách nátnhưng nó đã trở nên mạnh mẽ và thiêng liêng hơn bao giờ hết. Họ biết rằng dù con đườngcó đẹp đến mức nào cũng phải trả giá bằng ừng mũi gai đau đớn, bằng máu và nước mắt..."Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng. Bàn chân cũng thấm đau vì nhũng mũigai. Đường vinh quang đi qua muôn ngàn sóng gió Lời hứa ghi trong tim mình. Vẫn bướcđi hiên ngang đâu ngẩng cao...”(Trích bài hát "Đường đến ngày vinh quang")Nhưng cuộc sống đâu phải chỉ có những điều tuyệt vời như thế; bên cạnh đó vẫn cónhững kẻ hèn nhác, yếu đuối, chưa gì đã từ bỏ những ước mơ của mình. Họ sẵn sàng vứtbỏ tất cả hoài bão để sống một cuộc đời vô vị, chán ngắt thẩm chí là tàn tạ, vật vờ. Họ nhưmột chiếc bóng lẻ loi đơn chiếc cứ đi đi về về trong cái xã hội nhộn nhịp, năng động này.Doc24.vnSuốt đời lẩn tránh, sông rủ và khi về già, chắc chắn họ sẽ nuôi tiếc những tháng ngàylãng phí, không sống hết mình. Hối tiếc vì đã chấp nhận làm một bông hoa úa tàn, khôhéo, không tô điểm cho đời.Vâng, chúng ta sẽ vượt qua tất ca khó khăn, trắc trở. Cho dù con đường hoa hồng cónhiều gai đi thế nào chăng nữa thì nó vẫn là con đường của vinh quang, của thành công vàtheo một câu nói khá nổi tiếng thì trên con đường này" không có dấu chân của kẻ lườibiếng". Thân xác có thể tà tơi, mỏi mệt nhưng chí ta vẫn luôn tồn tại một hạt giống hạtgiống của khát vọng, của hoài bão rồi nó sẽ đâm chồi nảy lộc, sẽ trở thành một đóa hoadại đẹp đẽ đẽ tiếp thêm sức mạnh cho chúng ta vượt qua những ghềnh thác cheo leo, điđến bến bờ của những giấc mơ. Đau đớn, tủi nhục, nước mắt sẽ tan biến khi chúng ta đihết con đường và chạm tay vào đỉnh vinh quang. Mặt trời sẽ chiếu sáng vầng dương sẽ càilên vai chúng ta vinh quang của những người chiến thắng, ta sẽ ngẩng cao đầu và tự hàovì chúng ta đã đấu tranh không mệt mỏi với những phút giây yêu mềm của bản thân vànhững gian nan chồng chất. Những bông hoa dại sau khi vượt qua những điều khắc nghiệtcủa thiên nhiên đã nở và..."Ngày đó, ngày đó sẽ không xa xôi. Và chúng ta là người chiến thắngĐường đến những ngày vinh quang không còn xa…”Cuộc đời vẫn trôi đi, những khó khăn khác lại đến và chúng ta sẽ phải chiến đấu mộtcách ngoan cường. Hãy sống và đấu tranh sao cho đến lúc sức tàn lực kiệt, ta không phảihối tiếc về những tháng ngày tuổi trẻ bị hoài phí. Những gian truân, vất vả sẽ trở thànhnhững chiến công bất diệt trong trái tim của mỗi con người. Vì loài hoa dại kia sẽ úa tànvà chúng ta cũng không sống mãi, nhưng những dấu chân mà chúng ta đã in trên đườngđời, những thành công trong cuộc sống sẽ tô thắm cho bước tranh cuộc sông muôn màukia, như loài hoa dại ấy đã gợi nên sức sống cho vùng sỏi đá khô cằn.Bài tham khảo 3:Cuộc sống ngày càng phát triển, đời sống hiện đại văn minh, mỗi người đều đượcsống trong hoàn cảnh đầy đủ tiện nghi. Nhưng bên cạnh đó vẫn còn những người phảisống trong những hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn về cả mặt vật chất lẫn tinh thần nhữnghoàn cảnh khiến người ta dễ dàng lựa chọn buông xuôi theo số phận, mặc cho nó đến đâuDoc24.vnthì đến. Song, vẫn còn những người không vì hoàn cảnh khắc nghiệt mà từ bỏ, nỗ lựcphấn đấu vươn lên, xây dựng cho mình con đường nở rộ thành công. Tựa như giữa mộtvùng sỏi đá khô cằn vẫn có những cây hoa dại mọc lên và nở rộ những chùm hoa thật đẹp.Hình ảnh vùng sỏi đá khô cằn phải chăng chính là hoàn cảnh sống khắc nghiệt mỗingười chúng ta đã-và-đang đối diện còn những loài hoa dại nở những chùm hoa chính lànhững người vượt lên chính bản thân mình? Mà những loài hoa, tấm gương ấy đâu phảihiếm thấy. Ví như Nick Vujici, một nhà diễn thuyết, một người viết sách nổi tiếng. Anh làmột người bị tật nguyền từ nhỏ, từ khi sinh ra, Nick đã không có cả tay lẫn chân và kih ấy,bố mẹ anh đã gần như ngất đi khi thấy hình hải của đứa con bé bỏng. Nhưng anh vẫn lớnlên và trưởng thành như bao đứa trẻ khác. Anh đã vượt qua số phận, không từ bỏ mà vượtlên, sống một cuộc sống tuyệt vời, truyền cảm hứng và thái độ sống tích cực cho hàngtriệu thanh thiếu niên và giúp họ học có nghị lực để đạt được ước mơ của mình. Anh từngchia sẻ: “Khi còn là một cậu bé phải cố gắng thích nghi với những khuyết tật của mình,tôi đã thật sai lầm khi nghĩ rằng không ai trên đời này phải chịu đựng những nỗi đau nhưtôi và rằng những khó khăn của tôi khủng khiếp đến mức không thể vượt qua nổi. Tôi cứnghĩ rằng sự khuyết thiếu tứ chi của tôi là bằng chứng cho thấy Đấng Sáng Tạo không yêuthương tôi và rằng cuộc đời tôi chẳng có mục đích gì hết. Tôi cũng cảm thấy rằng tôikhông thể chia sẻ gánh nặng của mình không thể chia sẻ ngay cả với những người luônyêu thương và quan tâm đến tôi. Tôi đã lầm. Tôi không hề đơn độc trong khó khăn và đauđớn. Quả thật trên đời này có nhiều người đã và đang phải đương đầu với những tháchthức lớn hơn cả những gì mà tôi đã gặp. Tôi khiếm khuyết như bất cứ ai bạn sẽ gặp trongđời. Tôi cũng có những ngày vui vẻ, những ngày tồi tệ. Những thách thức nảy sinh trongcuộc sống đôi khi khiến tôi quỵ ngã. Tuy nhiên tôi biết rằng khi chúng ta đặt niềm tin vàohành động thì không gì có thể ngăn cản được chúng ta vươn tới một cuộc sống tốt đẹp.”Hay “Hiệp sĩ công nghệ thông tin” Nguyễn Công Hoàng phải sống trong hoàn cảnhnghiệt ngã: không thể tự mình di chuyển, khả năng ngôn ngữ hạn chế. Vậy mà ngườithanh niên đó đã sống bằng nghị lực, quyết tâm học tập và nghiên cứu phần mềm tin học.Cuối cùng anh đã thành công. Hay đơn giản như những tấm gương vượt khó ngay quanhta, không ngại ngần gia cảnh bần hàn mà cố gắng học tốt, làm tròn trách nghiệm của mộtDoc24.vnđứa con mà phấn đấu cho một tương lai tốt đẹp hơn báo hiếu cha mẹ…Cuộc sống không bao giờ bằng phẳng, luôn chứa đựng những bất ngờ, biến cố ngoàiý muốn. Vì vậy, quan trọng là cách nhìn, thái độ sống của con người trước thực tế đó. Takhông nên đầu hàng hoàn cảnh, không buông xuôi phó thác cho số phận. Trong hoàn cảnh“khắc nghiệt”, vẫn có những con người đích thực vẫn vươn lên. Chính trong thách thứccủa hiện thực cuộc sống, nghị lực và sức sống của con người càng được bộc lộ rõ hơn baogiờ hết. Nhưng không phải chỉ những người sống trong những hoàn cảnh khắc nghiệt mớiphải cố gắng. Mỗi chúng ta ai cũng phải tự đặt ra mục tiêu cho mình. Không nên khikhông được gặp những thuận lợi trong cuộc sống, mà sống chán nản, buông xuôi và dẫntới thất bại. Trường hợp này có thể cảm thông song không nên đồng tình vì tuy hoàn cảnhcó vai trò quan trọng song những nỗ lực cố gắng của con người càng quan trọng hơn. Thửgiả dụ rằng nếu Nick Vujici trưởng thành trong cái nhìn dè của mọi người, thay vì vươnlên làm một cây hoa nở rộ mà héo úa vì môi trường khắc nghiệt thì cuộc sống của anh đâucó hạnh phúc, thành công như bây giờ? Một số khác tuy có điều kiện sống thuận lợinhưng lại, không nỗ lực cố gắng, chỉ biết hưởng thụ, dẫn đến lãng phí thời gian, tiềnbạc, tâm huyết, tình cảm của người thân. Sự lãng phí ấy là vô cùng đáng trách. Nên nhớrằng tất cả những gì mình đang hưởng thụ, đang sống trong điều kiện tốt là do cha mẹmang lại, chứ không phải của mình.Và mỗi người chúng ta cũng nên đặt cho mình một mục tiêu, một ước mơ để mà cốgắng để rồi cống hiến, đóng góp cho đời.“ Một mùa xuân nho nhỏLặng lẽ dâng cho đờiDù là tuổi hai mươiDù là khi tóc bạc…”(Mùa xuân nho nhỏ Thanh Hải)Con người thật bất hạnh khi gặp phải hoàn cảnh trớ trêu trong cuộc sống, nhưng sẽbất hạnh hơn nếu như chúng ta thôi không cố gắng. Cũng như cây hoa dại kia rễ của nó đãđâm sâu dưới đất sỏi đá khô cằn nhằm tìm nguồn nước dẫu ít ỏi để tiếp tục tồn tại mà nởnhững chùm hoa đẹp.Doc24.vnBài tham khảo 4:Trong cuộc sống đầy rẫy những khó khăn, khắc nghiệt, con người lại càng phải có ýchí vươn lên. Vậy nên hình ảnh ”giữa một vùng sỏi đá khô cằn, cây hoa dại vẫn mọc lênvà nở thành những chùm hoa thật đẹp” gợi cho ta nhiều suy nghĩ.Hình ảnh “cây hoa dại mọc lên giữa sỏi đá khô cằn và nở hoa thật đẹp” cho ta thấyđược nhựa sống tràn trề của cây hoa khiến nó không chỉ vượt qua mọi thiên tai, khắcnghiệt của môi trường sống mà còn nở hoa cho đời. Không những thế, hình ảnh “cây hoa”còn là hình ảnh ẩn dụ để nói về những con người có chí vươn lên. “Vùng sỏi đá khôcằn” chính là cuộc sống khó khăn trước mắt họ nhưng họ vẫn cố gắng vượt qua. “Nhữngchùm hoa thật đẹp” là thành công, kết quả mà họ nhận được nhờ vào chí vươn lên củachính mình. Sự so sánh này hoàn toàn phù hợp vì giữa cây hoa và những con người nàyđều có một điểm chung: ”nghị lực vượt qua khó khăn”. Đây là một đức tính quý giá màmỗi con người đều cần phải có.Thế nhưng, tại sao ta lại cần phải có chí vươn lên? Bởi vì chúng ta là con người,chúng ta cần khẳng định giá trị của bản thân bằng nỗ lực của chính mình. Nếu chúng takhông biết cố gắng vươn lên, gặp khó đã vội nản chí thì sẽ trở thành “cành cây dại héo úa,bị thiên tai khắc nghiệt vùi dập”, bị cuộc đời lãng quên và cuộc sống của ta trở nên vônghĩa. chí vươn lên không chỉ giúp ta có được thành công cho bản thân mà còn đượcmọi người quý trọng, yêu mến, là tấm gương sáng để mọi ngươi phấn đấu noi theo. Vậynên ”ý chí vươn lên“ rất cần thiết đối với mỗi con người.Trong cuộc sống cũng có nhiều tấm gương có chí vươn lên, học tập thành công nhưthầy Nguyễn Ngọc Ký bị hỏng tay, dùng chân viết chữ; anh Hoa Xuân Tứ bị cụt tay, dùngvai viết chữ; anh Đỗ Trọng Khơi bị bại liệt đã tự học, trở thành nhà thơ,…Tất cả nhữngcon người ấy đều đáng quý vì họ tàn nhưng không phế. Thế nên, những con người lànhlặn như chúng ta càng không được dễ dàng nhụt chí!Dẫu biết đây là phẩm chất cần có nhưng bên cạnh nhựng người có nghị lực vượt quakhó khăn thì vẫn còn những con người thiếu chí vươn lên gặp khó đã nản. Chung quycũng là do sự lười biếng của họ mà ra. Nếu những người này cứ giữ bản tính xấu ấy thì họsẽ trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hội, đáng mất giá trị bản thân, trở thành kẻ vôTrên đây chỉ là phần trích dẫn 10 trang đầu của tài liệu và có thế hiển thị lỗi font, bạn muốn xem đầyđủ tài liệu gốc thì ấn vào nút Tải về phía dưới.